CHÚA NHẬT XVI TNB:
TRÁI TIM CHẠNH THƯƠNG
Nền kinh tế thị trường là một chiến trường khốc liệt mà người ta phải chấp nhận sự cạnh tranh và đào thải, và cũng từ đó dẫn đến tình trạng có người nhanh chóng giàu lên, và có người thì không ngóc đầu lên nổi, dù cũng rất vất vả; cùng với việc xuất hiện cái hố ngăn cách giàu và nghèo, trong xã hội là sự phát sinh khoảng cách giữa người này và người khác, gia đình này với gia đình khác, nó và tạo nên tình trạng dửng dưng vô cảm giửa con người với nhau, con người dường như ai cũng bận rộn quay cuồng với công việc, đến độ quên mất sự hiện diện của Thiên Chúa trong cuộc sống và không nhận ra sự hiện diện của người anh em bên cạnh. Trong một xã hội như thế, người Kitô hữu phải sống thế nảo?
Thưa quý OBACE, Lời Chúa của Chúa nhật XVI hôm nay giới thiệu cho chúng ta hình ảnh của Đức Giêsu là một mục tử nhân từ yêu thương, Ngài chạnh lòng thương trước cảnh bơ vơ của dân chúng như đàn chiên không người chăn dắt. Hình ảnh này đã được tiên tri Gieremia tiên báo: Ta sẽ quy tụ đàn chiên của ta còn sót lại, ta sẽ cho xuất hiện những mục tử để lãnh đạo chúng. Lời tiên báo của Gieremia được nói lên trong hoàn cảnh đất nước Giuda đang bị đe dọa bởi người Syria, các vua chúa và các thượng tế hoảng sợ và tìm cách liên mình với các thế lực chính trị và các quốc gia lân bang, thay vì tìm đến nương tựa vào Chúa. Còn dân chúng thì tán loạn vì không biết phải nghiêng chiếu về phía nào, trong bối cảnh đó vị tiên tri lớn tiếng để trấn an dân chúng, và kêu gọi nhà vua hãy quay trở về với Thiên Chúa, hãy làm theo Lời Chúa thì đất nước sẽ thoát khỏi cảnh binh đao, dân chúng sẽ không bị tản mác. Thế nhưng những nhà chức trách đã bịt tai trước lời cảnh tỉnh của Gieremia, chính vì thế mà đất Giuda đã rơi vào tay quân thù, và dân chúng bị bắt đi lưu đày tản mác bơ vơ như đàn chiên bị tan tác.
Qua miệng vị tiên tri Thiên Chúa hứa sẽ lấy lòng nhân từ của Ngài mà quy tụ dân Israel trở về, như người mục tử quy tụ đàn chiên sau những ngày chúng bị tản mác, sẽ đem lại bình an và hạnh phúc, ấm no cho dân chúng như người mục tử dẫn chiên đến đồng cỏ tươi và dòng suối mát. Hơn thế nữa, Thiên Chúa còn hứa sẽ ban cho họ những mục tử nhân từ như lòng Chúa mong ước, để những người này sẽ chăn dắt và hướng dẫn dân Chúa đi theo con đường công chính, và những mục tử này sẽ là những người dám hết mình để bảo vệ đàn chiên. Tiên tri Gieremia còn chỉ cho thấy vị mục tử ấy sẽ là một chồi non của nhà Đavít và sẽ trở thành một vị vua, một vị mục tử đích thực người ấy sẽ dẫn dắt dân Israel nhân danh Thiên Chúa.
Chồi non của nhà Đavít mà Gieremia tiên báo đã được ứng nghiệm nơi Chúa Giêsu, vị Mục Tử đích thực mà Thiên Chúa Cha đã sai đến. Tuần trước Tin Mừng thuật lại việc Chúa Giêsu gọi và sai các môn đệ đi rao giảng Tin Mừng, thì hôm nay các tông đồ trở về tụ họp quanh Chúa Giêsu để kể lại cho Ngài những việc họ đã làm, Chúa Giêsu đã thấy những học trò của mình mệt mỏi với công việc, và Ngài đã đề nghị họ: Các con hãy tìm nơi thanh vắng mà nghỉ ngơi một chút.
Tìm nơi thanh vắng để nghỉ ngơi là dịp Chúa Giesu muốn cho các tông đồ của Ngài không chỉ nghỉ ngơi về thể xác sau những ngày rao giảng và bận rộn với những công việc phục vụ, mà còn còn có thời giờ để sống trong sự tĩnh lặng, sống thân tình với Chúa Giêsu, và để nhìn lại công việc và bản thân cũng như để gặp gỡ Thiên Chúa trong cầu nguyện, vì chính trong sự tĩnh lặng của thiên nhiên và của tâm hồn con người mới có thể gặp gỡ được Thiên Chúa.
Trong lúc đó đám đông dân chúng tìm đến với Chúa Giêsu để được nghe lời người rao giảng, trước cảnh tượng một đám đông đang thèm khát được nghe sự dạy bảo, Chúa Giêsu đã chạnh lòng thương họ vì họ bơ vơ như những con chiên không có người chăn, và Chúa Giêsu tiếp tục dạy dỗ họ. Dân Israel như đàn chiên được trao cho những người có trách nhiệm là các thượng tế và luật sĩ hướng dẫn dân đi theo giới răn lề luật của Chúa, nhưng những người này đã không chu toàn bổn phận của mình, họ để cho dân chúng rơi vào cảnh hoang mang lạc lối. Thấy một đám đông lang thanh lạc lối như thế, Chúa Giêsu, vơi trái tim mục tử của mình, Ngài không thể làm ngơ trước những nhu cầu của đám dân chúng, Ngài không thể im lặng trước những tâm hồn đang khao khát tìm kiếm chân lý, Ngài không quan tâm đên sự mệt mỏi của thể xác của mình, Ngài sẵn sàng tiếp tục phục vụ, giảng dạy và làm tất cả mọi việc để đem lại hanh phúc và niềm vui cho dân chúng, để đáp ứng cho những khao khát của họ.
Nhìn thấy đám đông dân chúng, Ngài chạnh lòng thương; trái tim biết chạnh thương là trái tim biết rung động trước nhưng nhu cầu, trước những đau khổ của anh em, đó là trái tim đồng cảm, nhạy bén, muốn chia sẻ, muốn cho đi mà không tính toán thiệt hơn, đó là trái tim của một mục tử đích thật dám hết mình vì đàn chiên, dám gạt bỏ mọi quyền lợi riêng tư và dành trọn cuộc đời để phục vụ và mưu cầu hạnh phúc cho đàn chiên. Chúa Giêsu chính là vị mục tử đích thực đã mang trong mình trái tim yêu thương, yêu đên nỗi hy sinh cả mạng sống mình để bảo vệ và cho đàn chiên được sống.
Thánh Phaolô trong bài đọc hai cho thấy: trước đây chúng ta như nhưng người xa lạ, nay chúng ta nên người ở gần và trở thành người nhà của Thiên Chúa nhờ cái chết của Chúa Giêsu. Chính Ngài đã quy tụ chúng ta về làm thành một dân mới, một đàn chiên do tay Người dẫn dắt, Ngài đã giải thoát chúng ta khỏi mọi sự sợ hãi và khỏi sự đe dọa của ma quỷ và thần chết, với sự dẫn dắt của Chúa Giêsu, chúng ta không bị bơ vơ lạc lõng, cũng không sợ lầm đường lạc lối vi chính Chúa Giêsu là đưởng là sự thật và là sự sống, Ngài đem lại cho chúng ta sự bình an của Nguời và đưa chúng ta vào nhà Cha trên trời.
Thưa quý OBACE, ngày nay người ta bị lôi cuốn vào vòng xoay của xã hội, của công việc và sức hút của đồng tiền khiến cho nhiều người dường như không còn có điểm dừng, chính vì thế, mà người ta không còn thời giờ để cho nhau, không có thời giờ cho gia đình và chăm sóc con cái. Lời Chúa nói với các môn đệ cũng là nói với chúng ta hôm nay: Các con hãy tim nơi thanh vắng mà nghỉ ngơi một chút. Chúa cũng muốn mỗi người chúng ta, hãy dám tách mình ra khỏi công việc, hãy biết dành thời giờ để lo cho đời sống đạo đức của bản thân và gia đình; hãy tìm nơi vắng vẻ là chính nội tâm con người của mình để ở nơi đó, chúng ta có thể nhìn lại cuộc sống của bản thân cùng với những trách nhiệm của mình là vợ chông, là cha mẹ hay con cái.
Tim nơi thanh vắng để nghỉ ngơi, là tìm gặp gỡ Chúa trong thân tình của việc cầu nguyện, là hiện diện trước mặt Chúa để đánh giá lại từng việc làm của mình, là thinh lặng sống kết hợp với Chúa qua các Bí tích, đặc biệt là Bí tích thánh Thể, là biết dành cho Chúa một vị trí quan trọng trong tâm hồn cũng như trong nhịp sống thường ngày qua những giờ dâng lễ, đọc kinh, cầu nguyện riêng tư cũng như chung với công đoàn, giờ kinh tối gia đình, đừng để cho công việc lấn át đời sống đạo đức của chúng ta.
Khi chúng ta đến với Chúa, sống với Chúa, chúng ta sẽ có trái tim của Chúa, tức là trái tim biết chạnh thương và thấu cảm. Trước hết các bậc cha mẹ hãy biết chạnh thương đến vợ, chồng, con cái mình đang cần được yêu thương vỗ về hơn là cần tiền bạc cơm bánh, đừng vì công việc, cơm áo mà bỏ bê con cái bơ vơ, phó mặc con cái cho xã hội đưa đẩy. Hãy dành nhiều thì giờ hơn cho gia đình, cho người thân, để lắng nghe và thông cảm, khích lệ và hướng dẫn.
Thưa các bạn trẻ, do lối sống vội, sống cạnh tranh, tham vọng, mà nhiều người đã không còn giờ để nhận ra vẻ đẹp của cuộc sống và không nhận ra hạnh phúc ở bên mình, không nhận ra sự hiện diện của người thân bên cạnh ví du: cứ nhìn ra đường phố chúng ta thấy thế nào là sự vội vàng, và vì sống vội, sống không có điểm dừng, và sống không có mục đích, nên nhiều người đã để cuộc đời mình trôi qua một cách uổng phí. Hãy tim nơi thanh vắng mà nghỉ ngời, tức là hãy tìm về với mục đích nguồn cội cuộc đời của mình là Thiên Chúa, đừng ngại tìm về với Thiên Chúa trong cầu nguyện, và việc phụng thờ, vì chỉ khi đặt Chúa là mục đích của cuộc đời, các bạn mới tim được sự bình an và hạnh phúc đích thực mà thôi. Khi có Chúa trong cuộc đời, và trong tâm hồn, Chúa sẽ giúp các bạn có thể sống trọn vẹn tuổi trẻ của mình, sống với một trái tim yêu thương và biết rung nhịp với anh chị em
Xin Chúa biến đổi những trái tim lạnh lùng băng giá của chúng ta trở thành những trái tim nhạy bén và biết yêu thương. Amen