Suy Niệm Lời Chúa Chúa Nhật Tuần XXXII Thường Niên Năm A
KHÔN NGOAN TỈNH THỨC VÀ SẴN SÀNG ĐÓN CHÚA ĐẾN
I.
HỌC LỜI CHÚA
1. TIN MỪNG: Mt 25, 1-13
(1) Bấy giờ, Nước Trời sẽ giống như chuyện
mười trinh nữ cầm đèn của mình ra đón chú rể. (2) Trong mười cô đó,
thì có năm cô dại và năm cô khôn. (3) Quả vậy, các cô dại mang đèn mà
không mang dầu theo. (4) Còn những cô khôn thì vừa mang đèn vừa mang
chai dầu theo. (5) Vì chú rể đến chậm, nên các cô thiếp đi, rồi ngủ
cả. (6) Nửa đêm có tiếng la lên: “Kìa chú rể, ra đón đi!” (7) Bấy giờ
tất cả các trinh nữ ấy đều thức dậy, và sửa soạn đèn. (8) Các cô
dại nói với các cô khôn rằng: “Xin các chị cho chúng em chút dầu của
các chị, vì đèn của chúng em tắt mất rồi!” (9) Các cô khôn đáp: “Sợ
không đủ cho chúng em và cho các chị đâu, các chị ra hàng mà mua lấy
thì hơn. (10) Đang lúc các cô đi mua, thì chú rể tới, và những cô đã
sẵn sàng được đi theo chú rể vào dự tiệc cưới. Rồi người ta đóng
cửa lại. (11) Sau cùng, mấy trinh nữa kia cũng đến gọi: “Thưa Ngài,
thưa Ngài ! Mở cửa cho chúng tôi với!”. (12) Nhưng Người đáp: “Tôi bảo
thật các cô, tôi không biết các cô!”. (13) Vậy anh em hãy canh thức, vì
anh em không biết ngày nào, giờ nào”.
2. Ý CHÍNH:
Đức Giê-su sẽ đến lần thứ hai vào ngày tận
thế để phán xét và mở Tiệc cưới Nước Trời. Chỉ những người khôn
biết luôn tỉnh thức và trong tư thế sẵn sàng mới được vào dự. Còn
những người dại không thực hành tình mến Chúa yêu người, sẽ bị lọai
ra bên ngòai. Đức Ki-tô sẽ đến bất ngờ vào giờ chết của mỗi người
hay trong ngày tận thế chung cả nhân lọai. Do đó, mọi tín hữu cần
luôn tỉnh thức và chuẩn bị sẵn dầu đèn là ơn thánh để bất cứ khi
nào Chúa đến, họ cũng được vào tham dự bữa tiệc vui với Người
3. CHÚ THÍCH:
- C 1-2: + Mười cô
trinh nữ:
Trinh nữ là các thiếu nữ chưa chồng. + Cầm đèn của mình ra đón chú rể:
Dụ ngôn dựa theo phong tục cưới xin của dân Do thái thời Đức Giê-su.
Việc cưới xin thường diễn ra vào ban đêm. Mấy hôm trước ngày cưới, hai
bên đàng trai đàng gái đặt tiệc riêng đãi bà con bạn bè của mình.
Rồi đến chính ngày cưới, hai họ nhập lại chung để ăn uống tại bên họ
nhà trai. Nghi thức quan trọng nhất trong đêm rước dâu như sau: Chập
tối, chàng rể cùng các phù rể cầm đuốc lên đường đến nhà đàng
gái. Khi đó cô dâu và các cô phù dâu có bổn phận sửa soạn đèn chờ họ
đàng trai. Khi chàng rể đến đón dâu, đám rước sẽ khởi hành đi về
nhà trai và nhập bàn tiệc. Các cô phù dâu phải mang theo bình dầu và
cầm đèn cháy sáng đứng chung quanh cô dâu chú rể trong nghi thức khai
mạc tiệc cưới.
- C 3-4: + Năm cô dại: Dại vì không biết tiên
liệu nên đã không đem bình dầu theo, hoặc có đem mà không đủ dùng, nên
khi chàng rể đến thì đèn đã bị tắt. Là người có nhiệm vụ phải đi
đón chú rể, nhưng các cô lại không quan tâm chu toàn bổn phận của mình.
Các cô dại này ám chỉ những kẻ không có đức tin hay các tín hữu
lười biếng dự lễ cầu nguyện và không sống theo Lời Chúa, nên sẽ không
đủ điều kiện được vào thiên đàng đời sau. + Năm cô khôn: Khôn vì
biết tiên liệu nhìn xa, nên mang theo đủ dầu đi đón chàng rể giữa lúc
đêm khuya. Đây là những tín hữu biết xây nhà đức tin trên nền đá vững
chắc nhờ lắng nghe và thực hành Lời Chúa (x. Mt 7,24). Họ có nếp
sống đạo đức và được dồi dào ân sủng của Chúa, luôn sống đức tin
bằng thực thi đức cây và đức mến. Họ sẽ xứng đáng được Chúa đón
nhận vào thiên đàng trong giờ chết của mỗi người và ngày tận thế chung
của nhân lọai.
- C 5-6: + Vì chàng
rể đến chậm:
Chàng rể là Đức Ki-tô sẽ đến bất ngờ vào giờ chết mỗi cá nhân hay
ngày tận thế chung để phán xét. + Nên các cô thiếp đi, rồi ngủ cả:
Thiếp đi và ngủ diễn tả sự “thức lâu chầu mỏi !”. Tuy vậy các cô
khôn vẫn có thể ra đón Chúa đến bất ngờ vì luôn chuẩn bị dầu đèn
đầy bình. Cũng vậy, người công chính sẽ trong tư thế sẵn sàng nhờ năng
lãnh các phép bí tích và thực hành giới răn mến Chúa yêu người. +
Nửa đêm: Là thời gian nối tiếp giữa ngày hôm trước với ngày
hôm sau, ám chỉ giờ chết là sự chuyển tiếp từ cuộc sống trần gian
sang cuộc sống đời sau. Ngòai ra nửa đêm còn là lúc người ta dễ ngủ
say và mất cảnh giác nhất. + Kìa chú rể, hãy ra đón đi:
Chú rể ám chỉ Chúa Ki-tô sẽ đến trong giờ chết của mỗi chúng ta hay
đến với chung với nhân loại trong ngày tận thế.
- C 7-9: + Xin các chị
cho chúng em chút dầu của các chị: Tới giờ chết các cô dại mới ý thức
về sự dại khờ của mình thì đã quá muộn. + Các chị ra hàng mà mua lấy
thì hơn: Vì khi đó chẳng thể cậy nhờ ai khác giúp đỡ cho mình
được nữa.
- C 10-11: + Chính khi
họ đi mua dầu là lúc chú rể đến: Đừng đợi tới giờ chết mới hồi tâm
sám hối thì không còn kịp. Ta cần luôn sống theo ý Chúa ngay khi còn
sống. + Những cô đã sẵn sàng được đi theo chú rể vào dự tiệc cưới:
Những người luôn sống kết hiệp với Chúa thì sẽ ở trong tư thế sẵn
sàng ra đón Đức Ki-tô bất cứ khi nào. + Và cửa đóng lại:
Giờ chết là lúc chấm dứt số phận mỗi người. Những ai được vào dự
tiệc cưới sẽ được hưởng hạnh phúc muôn đời. Còn những kẻ bên ngoài
sẽ không được vào dự tiệc Nước Trời. + Thưa Ngài xin mở cửa cho chúng tôi:
Lời cầu xin này nhắc lại lời Đức Giê-su: “Không phải bất cứ ai thưa
với Thầy: Lạy Chúa, lạy Chúa ! Là được vào Nước Trời cả đâu ! Nhưng
chỉ ai thi hành ý muốn của Cha Thầy là Đấng ngự trên trời, mới được
vào mà thôi” (Mt 7, 21). Cũng như trong dụ ngôn “Tiệc cưới”, Những ai
cố tình chống lại Thiên Chúa, hoặc không tin và không sống giới răn
bác ái yêu thương sẽ bị loại khỏi thiên đàng đời sau (x. Mt 22, 13).
- C 12: + Tôi không
biết các cô:
Giờ chết là giờ phán xét công thẳng và những ai cố tình không tin vào
Chúa Giê-su sẽ không được hưởng ơn cứu độ của Người. + Vậy anh em hãy canh thức:
Đây là chủ đích của Đức Giê-su khi dạy dụ ngôn này. + Vì
anh em không biết ngày nào, giờ nào: Không biết giờ Chúa sẽ kêu
gọi là giờ chết sẽ đến vào lúc nào. Chính thái độ tỉnh thức sẵn sàng
sẽ giúp người ta sống trong ơn nghĩa Chúa và làm các việc lành ngay
khi đang còn sống.
4. CÂU HỎI:
1) Mười cô
trinh nữ được phân biệt ra hai lọai khôn và dại là do yếu tố nào? 2)
Chi tiết các cô trinh nữ không được vào dự tiệc cưới Nước Trời nhằm
dạy chúng ta bài học gì về đức tin?
II.
SỐNG LỜI CHÚA
1. LỜI CHÚA: “Vậy anh
em hãy canh thức, vì anh em không biết ngày nào, giờ nào” (Mt 25, 13).
2. CÂU CHUYỆN:
1) KẾ SÁCH KHÔN LANH CỦA MA
QUỶ:
Một ngày kia quỉ vương tập họp lũ quỷ lại để cùng
nhau bàn kế sách cám dỗ loài người phạm tội. Quỷ vương đặt vấn đề như sau: “Chúng
ta cần làm gì để cám dỗ loài người phạm tội và cũng bị phạt hỏa ngục đời đời với
chúng ta?”
Một con quỷ già phát biểu: “Chúng ta hãy xí gạt loài
người là: không có Thiên Chúa, cũng chẳng có thiên đàng hay hỏa ngục ở đời sau
gì cả. Chết đi là hết!”
Quỉ vương nói: “Ta e rằng kế sách
đó của ngươi không ổn. Vì loài người có trí khôn, chúng biết suy luận nên dễ
dàng biết có Thiên Chúa, và 4 sự sau là: sự chết, sự phán xét, thiên đàng và
hỏa ngục”. Sau đó, một con quỉ nhỏ liền hiến kế: "Chúng ta hãy nói
với chúng: có Thiên Chúa, có thiên đàng thưởng kẻ lành và hỏa ngục phạt kẻ dữ.
Nhưng còn lâu mình mới chết. Hãy cứ ăn chơi hưởng thụ thỏa thích đi. Đợi đến
khi bệnh nặng gần chết, sẽ hồi tâm sám hối cũng không muộn".
Nghe xong, quỷ vương liền đứng dậy vỗ tay khen ngợi:
“Đúng, thằng này nói đúng. Nếu dùng kế sách này thì chắc nước hỏa ngục của chúng
ta sẽ có thêm rất nhiều thành viên mới. Vì loài người đâu biết rằng: cái chết
sẽ đến “Vào lúc chúng không ngờ, vào giờ chúng không biết”.
2) CÁI CHẾT THƯỜNG ĐẾN BẤT NGỜ:
Cách đây hơn 1900 năm, núi lửa Vésuve
đã phun trào ở Italia. Khi núi lửa ngưng phun, thành phố Pompéi đã
bị chôn vùi dưới lớp phún thạch dầy tới gần 6 mét. Thành phố vẫn giữ nguyên
dạng như thế mãi cho đến gần đây, khi các nhà khảo cổ đến khai quật lên.
Các nhà khảo cổ đều ngạc nhiên về những điều họ mới
khám phá ra: Phún thạch đã làm đông cứng mọi người trong thành phố trong tư thế
họ đang có khi cơn đại họa đổ ập xuống. Thân thể của người chết bị lớp phún
thạch bao bọc và da thịt bị thối rữa chỉ còn lại những bộ xương giữa lớp tro
cứng. Người ta chỉ cần đổ dung dịch thạch cao vào những lỗ hổng là có thể
khôi phục lại tư thế các nạn nhân khi chết : Một thiếu phụ đang ôm chặt đứa con
nhỏ trong vòng tay; Một anh lính gác người Rôma chết trong tư thế đứng thẳng
tại một trạm gác, trên người còn đeo một thanh kiếm. Anh lính chứng tỏ vẫn đang
chu toàn nhiệm vụ cho tới khi chết... Nhưng bên cạnh đó cũng có những người
chết khi đang ngồi ở bàn nhậu, có người chết khi đang đánh lộn nhau, đang nhảy
nhót vui chơi trong các hộp đêm…
3) CẦN CHUẨN BỊ CHO CÁI CHẾT NGAY TỪ HÔM NAY:
Có một ông nhà giàu nọ đầy quyền thế danh vọng đã bị
bệnh đột quỵ và qua đời. Mọi gia nhân đều tỏ ra ngạc nhiên về cái chết bất ngờ
của ông chủ và xì xầm bàn tán với nhau. Người quản gia nói với các gia nhân
khác rằng : “Theo các chú nghĩ thì bây giờ ông chủ chúng ta sẽ đi về đâu?”
Họ đáp: “Thì ông ấy sẽ về Nước Trời chứ còn đi đâu
nữa”.
Người quản gia nói: “Không đâu. Tôi chắc ông chủ sẽ
không đi về nước trời đâu”.
Mọi người đều ngạc nhiên hỏi: “Làm sao bác biết
ông chủ không đi về trời ?”
Người quản gia trả lời: “Thường thì trước khi đi
xa, ông chủ thường nói với tôi về nơi mình sắp đến và yêu cầu tôi giúp chuẩn bị
hành lý mang theo. Còn Nước Trời ở đâu mà sao tôi không bao giờ thấy ông chủ đề
cập sẽ đi đến đó, cũng không thấy ông chuẩn bị hành lý nào cả. Như vậy làm sao
ông có thể đi đến Nước Trời được!”
4) CHUẨN BỊ ĐỂ
SẴN SÀNG ĐÓN CHÚA BẤT NGỜ ĐẾN THĂM:
Một buổi sáng nọ, người ta thấy bác thợ
đóng giày thức dậy từ rất sớm. Sau khi dọn dẹp cửa hàng sạch sẽ
ngăn nắp, bác vào phòng khách ngồi đợi đón vị khách quý là Chúa
Giê-su, mà đêm qua bác đã nằm mơ gặp gỡ Người và Người hứa sẽ đến thăm
bác vào ngày hôm nay. Đột nhiên có tiếng gõ cửa gấp. Bác thợ giày vui
sướng vì không ngờ Chúa lại đến thăm bác ngay từ lúc sáng sớm như
vậy. Nhưng khi cửa mở thì người đứng ngòai cửa không phải là Chúa
Giê-su, mà là ông phát thư quen thuộc. Mặt ông ta bị tím tái do vừa đi
trong thời tiết băng giá. Bác liền mở rộng cửa đón ông phát thư vào nhà
ngồi bên lò sưởi ấm áp. Rồi bác đi pha một bình trà nóng mời ông uống.
Sau khi tiễn người đưa thư, bác thợ giày tiếp tục ngồi chờ. Nhìn qua
khung kính cửa sổ, bác thấy một bé gái khoảng 7 tuổi đang đứng khóc
ngoài hè. Bác ra mở cửa kêu em vào nhà hỏi chuyện. Em cho biết đã đi
vào rừng từ sáng sớm để kiếm ít củi về nấu nước xông giải cảm cho
mẹ của em. Vì trời mưa tuyết trắng xóa khiến em không nhận ra đường về
nhà đành đứng trước nhà bác. Nghe vậy, bác thợ giày vội viết vài chữ
dán ngòai cửa báo cho Chúa Giê-su biết mình vắng nhà đến chiều, để
đưa cô bé kia về nhà. Khi tìm thấy căn nhà của em và thấy mẹ em đang bị
cảm lạnh run rẩy nằm trên giường, bác vội đi mời bác sĩ gần đó đến
thăm bệnh và cho toa, rồi bác đích thân đi mua thuốc cho người bệnh. Khi
bệnh nhân đã tương đối hồi phục, bác mới trở về nhà thì đã quá nửa
đêm. Bác chẳng thiết gì đến ăn uống, nằm vật ra giường ngủ say như
chết. Trong giấc ngủ, một lần nữa bác lại nằm mơ được gặp Chúa Giê-su.
Người vui vẻ nói với bác: “Ta cám ơn con hôm nay đã đón Ta vào nhà
để sưởi ấm khi Ta bị lạnh cóng. Cám ơn con đã dẫn đường cho Ta về
nhà, đã chăm sóc giúp ta mau chóng bình phục. Vì mỗi khi con phục vụ
những người nghèo khổ bệnh tật… là con đã phục vụ cho chính Ta đó”
(x. Mt 25, 40-42).
5) CHUẨN BỊ ĐÓN CHÚA ĐẾN BẰNG VIỆC CHU TOÀN CÁC VIỆC BỔN PHẬN:
Giữa một đám trẻ đang chơi đùa, viên giám thị đặt
câu hỏi: “Nếu ngay bây giờ chúng con biết mình sắp chết trong một giờ nữa. Vậy chúng
con sẽ làm gì?”. Một em trả lời: “Em sẽ vào nhà thờ cầu nguyện với Chúa thật
sốt sắng”. Một em khác cho biết: “Em sẽ dọn mình xưng tội để được ơn chết
lành…”. Riêng cậu bé Lu-y Gông-gia-ga trả lời: “Riêng em vẫn tiếp tục cuộc chơi,
vì em đã luôn chuẩn bị sẵn sàng”. Câu trả lời này là đúng đắn nhất: Không phải cứ
đợi đến lúc gần chết mới chuẩn bị thì đã muộn, vì chúng ta không biết Chúa sẽ đến
vào giờ phút nào. Tốt nhất hãy tập thành thói quen dâng ngày mỗi buổi sáng khi
vừa thức giấc. Rồi trong ngày hãy luôn chu toàn các việc bổn phận, và sẵn sàng
thưa khi được Chúa gọi vào giờ sau hết: “Lạy Chúa. Này con đây”.
3. SUY NIỆM:
Nội dung Tin Mừng tóm lại trong ba điểm chính như
sau: Một là phải khôn ngoan để tỉnh thức sẵn sàng đón Chúa đến. Hai là chàng rể
Giê-su sẽ đến bất ngờ vào lúc ta không ngờ. Ba là mỗi người cần chuẩn bị sẵn dầu
đèn để cùng chàng rể Giê-su vào dự tiệc cưới Nước Trời đời đời.
1) Cần khôn ngoan tỉnh thức đón chờ Chúa Ki-tô lại đến:
Chúa Ki-tô chắc chắn sẽ đến vào giờ chết của mỗi
người và đến chung với nhân loại vào ngày tân thế. Năm cô trinh nữ khôn ngoan
đã thể hiện sự khôn ngoan qua việc vừa chuẩn bị cây đèn đức tin, lại vừa mang
theo bình dầu ân sủng, nên đã sẵn sàng cầm đèn cháy sáng đức ái ra đón Chúa
Ki-tô. Năm cô khờ dại do nghĩ chàng rể còn lâu mới đến, nên đã không chuẩn bị sẵn
bình dầu kèm theo cây đèn đức tin, nên đã bị chàng rể Giê-su từ chối cho vào dự
tiệc Nước Trời: “Tôi bảo thật các cô, Tôi không biết các cô" (Mt 25, 12).
Câu chuyện ngụ ngôn “Con Ve và Con Kiến” dạy chúng
ta phải chuẩn bị cho giờ chết chắc chắn sẽ đến: Con ve suốt ngày chỉ lo vui
chơi ca hát mà không nghĩ đến việc phải “tích cốc phòng cơ”. Còn con kiến, luôn
chăm chỉ kiếm mồi và tha về đầy tổ, chuẩn bị cho những ngày sắp tới.
Mùa hè qua mau và mùa đông đã đến, mặt đất đều chìm
trong tấm màn trắng băng tuyết. Các sinh vật đều tìm nơi trú ẩn để tránh giá
lạnh của mùa đông khắc nghiệt. Những con kiến đã về tổ nghỉ ngơi mà không cần phải
lo lắng, vì chúng đã chuẩn bị sẵn thức ăn cho cả mùa đông. Còn các con ve bị
lâm vào hoàn cảnh vừa bị lạnh lại vừa bị đói. Do thời gian qua chúng chỉ sống theo
sở thích mà không chuẩn bị cho tương lai, nên giờ đây đành chấp nhận hoàn cảnh
khó khăn.
2) Cái chết sẽ đến bất ngờ:
Mới đây, tại Thụy Sĩ, người ta đã dùng điện thoại
để phỏng vấn 1200 người tại 20 thành phố khác nhau về việc chuẩn bị cho giờ chết.
Câu hỏi được đặt ra là: “Nếu bạn chỉ còn một ngày cuối cùng để sống, bạn sẽ làm
gì?”. Kết quả của cuộc thăm dò cho thấy:
* 57% phụ nữ được hỏi cho biết họ sẽ sống ngày
cuối cùng với gia đình của mình.
* 42% các ông được hỏi cho biết họ cũng muốn sống
ngày cuối cùng đó với vợ con.
* chỉ có 12% các bà và 26% các ông thích ở một
mình hoặc cùng với bạn bè trong ngày cuối cùng của cuộc sống.
Kết quả của cuộc thăm dò cho thấy tâm trạng chung
của mọi người khi đứng trước cái chết là sợ sự cô đơn. Cái chết là một cuộc ra
đi đơn độc, phải chia tay vĩnh viễn với những người thân yêu. Nếu chúng ta cũng
được phỏng vấn như vậy thì chúng ta sẽ trả lời làm gì trước khi chết?
3) “Hãy tỉnh thức, vì anh em không biết ngày nào giờ
nào!”:
Tỉnh thức không phải là không ngủ. Tất cả
các cô trinh nữ đều thiếp ngủ, thế nhưng các cô khôn ngoan ngủ mà vẫn
luôn sẵn sàng. Sự sẵn sàng được chứng tỏ qua việc chu toàn công việc bổn
phận. Như vậy tỉnh thức không phải chỉ là năng dự lễ, đọc kinh cầu
nguyện mà thôi, nhưng còn là học và sống Lời Chúa. Tỉnh thức là noi
gương Đức Ma-ri-a: “Luôn ghi nhớ những sự kiện xảy ra và suy đi nghĩ lại
trong lòng”, để khám phá ra thánh ý Thiên Chúa muốn và mau mắn “xin vâng”.
Chẳng ai biết được giờ chết của mình. Do
đó chúng ta phải canh thức luôn. Chỉ những ai không ở lì trong tội và
biết hồi tâm sám hối mới là kẻ canh thức thực sự. Đừng để khi bất ngờ
Chúa đến, mà thấy chúng ta đang lơ là nhiệm vụ, đang ham mê cờ bạc
rượu chè, chích hút sì ke ma túy hay đang đam mê hưởng các lạc thú
bất chính…
4) Cần chuẩn bị giờ chết như thế nào?
- Hãy sống tốt ngay từng phút giây hiện tại:
Biết sống từng giây phút của hiện tại của đời mình
một cách đầy đủ ý nghĩa, chính là cách chuẩn bị tốt nhất cho mọi tình huống bất
ngờ xẩy ra. Đó là cách giữ cho chiếc đèn đức tin của chúng ta lúc nào cũng có
dầu ân sủng và luôn cháy sáng đức ái.
- Không nghĩ tới cái
chết không phải là cách trốn tránh khỏi bị chết cách hữu hiệu:
Chết là một chuyện buồn và đáng sợ. Vì thế
nhiều người không dám nghĩ tới sự chết. Họ giống như con đà điểu sợ người thợ
săn nên vùi đầu xuống dưới lớp cát để khỏi nhìn thấy. Nhưng việc chúi đầu vào dưới
cát cũng không thể ngăn cản được bước chân người thợ săn đến gần. Cũng thế,
việc không dám nghĩ tới cái chết cũng không giúp cho người ta tránh khỏi bị
chết.
- Hãy tỉnh thức, vì anh em không biết ngày nào,
giờ nào:
Tỉnh thức không phải
là không ngủ... Cả mười cô trinh nữ phù dâu đều đã thiếp ngủ. Nhưng người khôn
là ngủ trong tư thế sẵn sàng để bất cứ lúc nào Chúa đến cũng sẵn sàng ra đón
Chúa.
Tỉnh thức không phải
là lúc nào cũng đọc Lời Chúa, nhưng là làm thế nào để Lời Chúa chi phối mọi suy
nghĩ nói năng và hành động của mình.
- Điều cần là hãy
chuẩn bị bằng việc năng hồi tâm sám hối mỗi buổi tối và chu toàn việc bổn phận
hằng ngày: Càng chuẩn bị cho giờ chết thì ta lại càng cảm thấy tâm hồn bình an
khi cái chết đến gần. Nếu đã thực sự sẵn sàng, thì ta sẽ cảm thấy vui mừng và mong
cho giờ chết mau đến.
4. THẢO LUẬN:
1) Dầu
chúng ta cần chuẩn bị cho cây đèn đức tin là gì? 2) Ánh sáng phát ra
từ cây đèn đức tin là lọai ánh sáng nào? 3) Hôm nay tôi phải làm gì
để chứng tỏ mình là người khôn luôn chuẩn bị sẵn sàng chờ đón Chúa
đến?
5. NGUYỆN CẦU:
- LẠY CHÚA GIÊ-SU. Nếu ngày mai Chúa đến
gọi con về thì chắc con sẽ vô cùng lúng túng. Con lúng túng vì đến
giờ này con vẫn chưa chu toàn nhiệm vụ loan báo Tin Mừng được Chúa
trao khi con chịu phép rửa tội và thêm sức! Cây đèn đức tin của con
hiện vẫn đang thiếu dầu ân sủng, nên con chưa thể chiếu tỏa ánh sáng
tình thương của Chúa, chưa chiếu soi cho anh em lương dân nhận biết ánh sáng
Tin mừng để họ cũng tin thờ và yêu mến Chúa như con.
- LẠY CHÚA. Xin cho con mỗi tối biết dành
ít phút kiểm điểm cây đèn đức tin của mình để kịp khắc phục sửa
chữa các sai sót khuyết điểm. Xin cho con mỗi ngày làm ít nhất một việc
tốt để giúp người ngòai nhận biết Chúa đang hiện diện trong con, hầu
sau này họ cũng được tham dự bàn tiệc Nước Trời với con. Xin cho con
thực hành theo lời của một người cha trước khi chết đã trăn trối với đứa
con trai thân yêu của mình như sau: “Con ơi, ngày con sinh ra, đôi mắt con
vừa nhìn thấy ánh sáng, mọi người đều vui cười với con, nhưng con
lại khóc. Con hãy sống thế nào, để một ngày kia, đến giờ sau hết,
mọi người đều tràn lệ mà con lại có thể mỉm cười” (Guy de
Larigandie).
X) HIỆP CÙNG MẸ MA-RI-A.- Đ) XIN CHÚA NHẬM
LỜI CHÚNG CON.
LM ĐAN VINH
- HHTM