KHÔNG
THỂ TUYỆT VỜI HƠN
LỜI CHÚA Mc 34 - 44
. (34)
Ra khỏi thuyền, Ðức Giêsu thấy một đám người rất đông thì chạnh lòng thương, vì
họ như bầy chiên không người chăn dắt. Và Người bắt đầu dạy dỗ họ nhiều điều. (35)
Vì bấy giờ đã khá muộn, các môn đệ đến gần Người và thưa: "Ở đây hoang
vắng và bây giờ đã khá muộn. (36) Xin Thầy cho dân chúng về, để họ
vào thôn xóm và làng mạc chung quanh mà mua gì ăn." (37) Người
đáp: "Thì chính anh em hãy cho họ ăn đi!" Các ông nói với Người:
"Chúng con phải đi mua tới hai trăm quan tiền bánh mà cho họ ăn sao?"
(38) Người bảo các ông: "Anh em có mấy chiếc bánh? Ði coi
xem!" Khi biết rồi, các ông thưa: "Có năm chiếc bánh và hai con
cá." (39) Người ra lệnh cho các ông bảo mọi người ngả lưng
thành từng nhóm trên cỏ xanh. (40) Họ ngả lưng xuống thành từng đám,
chỗ thì một trăm, chỗ thì năm mươi. (41) Người cầm lấy năm chiếc
bánh và hai con cá, ngước mắt lên trời, dâng lời chúc tụng, rồi bẻ bánh ra,
trao cho môn đệ để các ông dọn ra cho dân chúng. Người cũng chia hai con cá cho
mọi người. (42) Ai nấy đều ăn và được no nê. (43) Người
ta thu lại những mẩu bánh được mười hai thúng đầy, cùng với cá còn dư. (44)
Số người ăn bánh là năm ngàn người đàn ông.
SUY NIỆM
Nói đến Thiên
Chúa, hẳn sẽ không có một định nghĩa nào có thể sâu sắc và giàu ý nghĩa hơn
định nghĩa của Thánh Gioan hôm nay, “Thiên Chúa là Tình Yêu”; và trong cách
thức Thiên Chúa yêu thương, Gioan đã có một nhận định ‘không thể tuyệt vời hơn’,
“Chính Người đã thương yêu chúng ta trước”. Tình yêu mẫn cảm đó thể hiện
nơi Chúa Giêsu qua Tin Mừng hôm nay, “Thấy dân chúng đông đảo thì động lòng
thương xót họ”; trái tim chạnh thương của Chúa Giêsu khiến Ngài phải ra tay khi
Ngài bảo các môn đệ, “Các con hãy cho họ ăn đi!”.
Trong mùa Giáng Sinh, khi chọn đọc trình thuật bánh cá hoá
nhiều nuôi sống năm ngàn người, phải chăng Hội Thánh muốn nói đến tình yêu tự
hiến của Thiên Chúa ngay từ trũng thấp Bêlem. “Bêlem” có nghĩa là “Nhà Bánh”; nơi ngôi nhà này, Thiên Chúa muốn gặp gỡ
toàn thể nhân loại, một nhân loại đông đảo, tất tưởi, đáng thương; một nhân loại đang đói và khát. Hài
nhi Giêsu biết con người cần cơm bánh để nuôi sống xác thể và cần một cái gì đó
để nuôi sống tâm hồn; Ngài biết, các thứ dinh dưỡng trên thế gian này không làm
cho lòng người thoả mãn. Và như thể Ngài muốn nói, ‘Tôi ở đây với tư
cách là lương thực của anh em’; Ngài tự giới thiệu chính mình như một của ăn;
Ngài tặng trao chính bản thân Ngài. ‘Không thể tuyệt vời hơn’!
Tại Bêlem, chúng ta khám phá ra rằng, Thiên Chúa không phải
là người lấy mất sự sống, nhưng là Đấng trao ban sự sống. Thân xác bé nhỏ của
hài nhi Giêsu ở Bêlem mở ra một mẫu sống mới, ‘Không ngấu nghiến và tích trữ,
nhưng chia sẻ và cho đi’. Một Thiên Chúa co rút mình lại để nên nhỏ bé, làm
lương thực cho chúng ta; để một khi được nuôi dưỡng bằng Bánh Hằng Sống, chúng
ta được tái sinh trong tình yêu; và những tham lam vô độ nhất định phải được nghiền
nát đi. Ngắm nhìn hang đá, chúng ta hiểu rằng, điều nuôi dưỡng sự sống, kéo dài
sự sống không phải là sở hữu, nhưng là tình yêu; không phải là ham hố, nhưng là
bác ái; không phải là thừa mứa để khoe mẽ, nhưng là sự giản dị mà người ta phải
bảo vệ; thật ‘không thể tuyệt vời hơn’!
Như thế, Bêlem không còn tanh tưởi và lạnh lẽo; nhưng ở đó,
chúng ta ngửi thấy hương thơm và sự nồng ấm của một sự sống mới, hương thơm của
giản dị đến mong manh của hài nhi Giêsu; hương thơm của nhẫn nhịn đến lặng lẽ của
Giuse và Maria; hương thơm của hồn nhiên đến ngây ngất của các mục đồng. Ấy
thế, đó là những con người đã lên đường! Mẹ Maria, Thánh Giuse, các mục đồng là
những con người đã lên đường, và Chúa Giêsu chính là lương thực cho sự lên
đường, ‘không thể tuyệt vời hơn’! Với chúng ta hôm nay, Ngài cũng muốn có một
chuyển động, Ngài nóng lòng thôi thúc hai tỷ Kitô hữu trên thế giới hãy mau
chóng đứng dậy và ra đi, để cũng có thể trở nên những tấm bánh bẻ ra cho người
khác.
Ngày kia, một chức việc giàu
có công khai trách cứ một người cha gia đình là keo kiết vì ông này đóng góp
quá ít trong dịp Giáng Sinh. Hôm sau, người này đến gặp riêng ông nhà giàu và
cho biết, gia đình ông đã chỉ sống bằng khoai lang và nước lã mấy tuần qua. Ông
giải thích, đã hơn một năm, trước khi trở lại đạo, ông phải thanh toán nợ nần;
đã trả hết cho từng chủ nợ. Ông nói, “Chúa Kitô đã biến tôi thành một người
lương thiện”; “Vì thế, tôi chỉ có thể dâng một ít của lễ như một người đã cố
hoà nhập với những hàng xóm lương dân của mình và cho họ thấy ân sủng Chúa có
thể làm gì trong trái tim của một người đã từng bất lương”. Nghe thế, trái tim
ông nhà giàu quặn thắt, vô cùng hối hận và ông đã ký một tấm check lớn cho
người cha tân tòng; sau đó, ông nhà giàu đã bán mọi sự và làm nhà bảo trợ của
một viện tế bần, ‘không thể tuyệt vời hơn’!
Anh Chị em,
Tạ ơn Thiên Chúa đã ban cho
chúng ta chính Con Một Người, Ngài là hiện thân đích thực của tình yêu Thiên
Chúa. Chính tình yêu đã khiến Ngài hiến thân làm bánh nuôi sống chúng ta mỗi ngày
trên dương thế. Thật ‘không thể tuyệt vời hơn’! Nhờ của nuôi ấy, giờ đây, Ngài
đang mời gọi chúng ta như đã mời ông nhà giàu trên, “Chính anh em hãy cho họ ăn!”.
Không phải ai khác, chúng ta hãy cho họ ăn ‘chính bản thân mình’ như Chúa Giêsu
đã cho. Điều này có nghĩa là, chúng ta cống hiến tất cả bằng tình yêu như Chúa
Giêsu đã cống hiến.
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, xin cho con luôn
trở nên tấm bánh bẻ ra cho anh em con; cho con dám yêu thương hiến mình như
Chúa. Chính Chúa sẽ làm cho những gì ít ỏi của con góp phần để anh em con bớt
khổ đau, và quan trọng hơn, được cứu độ đời đời. Thật ‘không thể tuyệt vời hơn’!”,
Amen.
Lm. Minh Anh, Tgp. Huế