Suy Niệm Lời Chúa Thứ Năm sau Lễ Hiển Linh
“Hôm nay đã ứng nghiệm
lời Kinh Thánh tai quí vị vừa nghe”
Lời Chúa: Lc
4, 14-22a
14 Được quyền năng Thần Khí thúc đẩy,
Đức Giê-su trở về miền Ga-li-lê, và tiếng tăm Người đồn ra khắp vùng lân cận.15
Người giảng dạy trong các hội đường, và được mọi người tôn vinh.
16 Rồi Đức Giê-su đến Na-da-rét, là
nơi Người sinh trưởng. Người vào hội đường như Người vẫn quen làm trong ngày
sa-bát, và đứng lên đọc Sách Thánh.17 Họ trao cho Người cuốn sách
ngôn sứ I-sai-a. Người mở ra, gặp đoạn chép rằng:18 Thần Khí Chúa
ngự trên tôi, vì Chúa đã xức dầu tấn phong tôi, để tôi loan báo Tin Mừng cho kẻ
nghèo hèn. Người đã sai tôi đi công bố cho kẻ bị giam cầm biết họ được tha, cho
người mù biết họ được sáng mắt, trả lại tự do cho người bị áp bức,19
công bố một năm hồng ân của Chúa.
20 Đức Giê-su cuộn sách lại, trả cho
người giúp việc hội đường, rồi ngồi xuống. Ai nấy trong hội đường đều chăm chú
nhìn Người.21 Người bắt đầu nói với họ: "Hôm nay đã ứng nghiệm
lời Kinh Thánh quý vị vừa nghe."22 Mọi người đều tán thành và
thán phục những lời hay ý đẹp thốt ra từ miệng Người.
Suy Niệm:
1. “Đức Giê-su trở về Galilê”
a. “Khi ấy, được quyền
năng Thần Khí thúc đẩy”
Khi ấy Đức Giê-su được đầy
quyền năng Thần Khí (c. 14). “Khi ấy” là khi Ngài vượt qua những đợt cám dỗ của
ma quỉ, sau bốn mươi ngày ăn chay cầu nguyện trong sa mạc. Chúng ta có thể gọi
là “thử thách”, thay vì “cám dỗ”, vì liên quan đến lòng tin nơi Thiên Chúa,
thay vì là vấn đề luân lí hay giới tính. Thực vậy, lời sau cùng Ngài nói với ma
quỉ, là lời liên quan đến lòng tin: “Ngươi chớ thử thách Đức Chúa, là Thiên
Chúa của ngươi” (c. 12). Trong trường hợp này, “thử thách” mang ý nghĩa “không
tin”; không tin, nên thử cho biết. Nhưng thử cho đến bao giờ mới biết hết về
một ngôi vị?
Chúng ta cũng được mời gọi
vượt qua những thử thách liên quan đến lòng tin, vượt qua thái độ quên ơn, vốn
dẫn đến việc nghi ngờ Thiên Chúa và làm phát sinh lòng ham muốn và thái độ ghen
tị. Như thánh Gioan nói trong bài đọc thứ nhất của Thánh Lễ hôm nay: “Điều làm
cho chúng ta thắng được thế gian, đó là lòng tin của chúng ta” (1Ga 4, 4). Và
chính khi ấy, cũng như Đức Giê-su, chúng ta sẽ được tràn đầy Thần Khí của Thiên
Chúa.
b. “Người giảng dạy”
Và chỉ khi Ngài tràn đầy
Thần Khí, Đức Giê-su mới bắt đầu giảng dạy và được mọi người tôn vinh. Chúng ta
hãy ngạc nhiên về điều này: Đức Giê-su vẫn chưa làm phép lạ nào, chưa làm điều
gì lạ thường, Ngài mới chỉ nói thôi; và lời của Ngài đánh động người nghe đến
độ ngài được mọi người tôn vinh:
Mọi người đều tán thành và
thán phục
những lời hay ý đẹp thốt ra từ miệng Người. (c. 22)
Ước gì chúng ta cũng biết
tôn vinh và ca tụng Chúa, khi lắng nghe Lời của Ngài trong cầu nguyện. Và nhất
là, từ rày về sau, chúng ta không thể sống, nếu không, có thể nói, “ăn” lời của
Ngài. Bởi vì, sự sống của chúng ta không chỉ cần của ăn và các phương tiện đáp
ứng nhu cầu, nhưng còn cần lời nói nữa, lời nói yêu thương, soi sáng, tha thứ,
đón nhận, cảm thông, bao dung. Thiếu những lời này, chúng ta không thể sống
được. Và Lời Chúa là những lời như thế và làm cho chúng ta nói được với nhau
những lời như thế.
2. Kinh Thánh được hoàn tất
Nhưng Đức Giê-su giảng dạy
điều gì? Cả bốn Tin Mừng sẽ kể lại cho chúng ta những lời ân sủng của Chúa.
Nhưng, Tin Mừng theo thánh Luca kể lại một trong những lời giảng của Chúa, và
đó là một lời giảng vô cùng đơn giản: Ngài mở Sách Thánh, đọc một đoạn; sau đó
cuộn lại, trả cho người giúp việc hội đường, rồi ngồi xuống; cuối cùng Ngài
nói:
Hôm nay đã ứng nghiệm
lời Kinh Thánh tai quí vị vừa nghe. (c. 21)
Xin cho chúng ta hiểu được
phần nào tầm mức của biến cố trọng đại này. Lời ngôn sứ Isaia: “Thần Khí Chúa
ngự trên tôi, vì Chúa đã xức dầu tấn phong tôi, để tôi loan báo Tin Mừng cho kẻ
nghèo hèn. Người đã sai tôi đi công bố cho kẻ bị giam cầm biết họ được tha, cho
người mù biết họ được sáng mắt, trả lại tự do cho người bị áp bức, công bố một
năm hồng ân của Chúa.” (c. 18-19), được thực hiện nơi những gì Đức Giê-su nói
và làm, và một cách viên mãn nơi mầu nhiệm Vượt Qua.
Thực vậy, ý định muốn giết
Đức Giê-su và Ngài “vượt qua” giữa họ mà đi (c. 28-30) mời gọi chúng ta hiểu
biến cố hạn hẹp ở Nazareth ở mức độ mầu nhiệm Vượt Qua. Vì thế, lời ngôn sứ
được ứng nghiệm hướng tới và phải được hiểu ở mức độ toàn bộ Kinh Thánh: toàn
bộ Kinh Thánh loan báo Đức Ki-tô Vượt Qua và Đức Ki-tô Vượt Qua hoàn tất toàn
bộ Kinh Thánh (x. Lc 24, 44).
3. “Con tim
bừng cháy”
Theo thánh sử Luca, kinh
nghiệm của các môn đệ, kinh nghiệm về sự tương hợp giữa Đức Giêsu và Sách Thánh
không chỉ là một suy luận hay kiến thức. Bởi vì hiểu Sách Thánh được hoàn tất
nơi Đức Giêsu và mầu nhiệm Vượt Qua của Người, điều này đi ngang qua chốn sâu
thẳm của tâm hồn, và làm cho sinh động mọi gốc rễ của tâm hồn. Vậy thì tại sao
chúng ta lại thấy mình có liên quan, thấy mình được đánh động bởi sự kiện Đức
Kitô hoàn tất Sách Thánh cổ xưa. Gương vâng phục của Đức Giêsu đối với Cha của
Ngài có lẽ chưa đủ, vì chúng ta vẫn còn ở bên ngoài.
Chúng ta thấy mình có liên
quan, bởi vì sự vâng phục của Đức Giêsu đối với Chúa Cha được bày tỏ ra cho
Ngài ngang qua con người. “Kế hoạch của Chúa Cha” được ghi khắc ở đâu, nếu
không phải là trên con người, trên toàn thể một dân tộc có trước Ngài? Hẳn là
kế hoạch này được viết trong một cuốn sách; nhưng nếu các trang sách biết nói,
đó là bởi vì chúng qui về những cuộc đời cụ thể, giống như cuộc đời cụ thể của
chúng ta, và Thiên Chúa đã dùng những cuộc đời cụ thể này để ghi khắc trên
đó kế hoạch Ngài thiết lập cho Đức Kitô của Ngài. Vì thế, khi nhận ra Đức Ki-tô lúc Người bẻ bánh tại làng Emmau, hai môn đệ nhớ
lại :
“Dọc đường, khi người nói
chuyện
và cởi mở Kinh Thánh cho chúng ta,
con tim chúng ta đã chẳng bừng cháy lên sao? (Lc 24, 32)
Khi đọc Kinh Thánh, chúng
ta được mời gọi nhận ra rằng Kinh Thánh là tiếng kêu của cả một dân tộc vô danh
trong thử thách, trong lúc không còn những kỳ công, trong khủng khoảng tột
cùng: “Tôi tự bảo: điều làm tôi đau đớn, là Đấng Tối Cao chẳng còn ra tay nữa”
(Tv 77, 11). Và, vì dân tộc này giống như chúng ta, con tim chúng ta có thể “bừng
cháy” khi chúng ta nhận ra nơi chính mình cuộc Vượt Qua, không phải của một
mình Đức Giêsu, vì Ngài “không một mình” (x. Ga 8, 16.29; 16, 32), nhưng
của Đức Giê-su cùng với Chúa Cha và Chúa Thánh Linh.
Ngày
hôm nay, Đức Ki-tô vẫn hiện diện cách kín đáo, như Ngài đã làm với hai môn đệ
Emmau, qua rất nhiều trung gian, để giúp chúng ta có kinh nghiệm nhận ra Ngài
trong Thánh Lễ hằng ngày và trong đời sống cầu nguyện của chúng ta. Đức Ki-tô
phục sinh giải thích mầu nhiệm Vượt Qua Ngài khởi đi từ Sách Thánh: Sách Thánh
loan báo Đức Ki-tô và Đức Ki-tô hoàn tất Sách Thánh. Đức Ki-tô đã “hoàn tất”
Kinh Thánh như thế nào, thì cũng sẽ “hoàn tất” hành tình làm người của chúng ta
như thế: cuộc đời của chúng ta cũng « loan báo » Đức Ki-tô và Đức
Ki-tô hoàn tất đời tôi. Chính sự tương hợp này đã đem lại cho chúng ta kinh
nghiệm thiêng liêng: “con tim bừng cháy”.
Lm Giuse Nguyễn Văn Lộc