Trang Chủ > Suy Niệm > Thường Niên 13-25 > Tuần 16

Suy Niệm Lời Chúa Thứ Tư Tuần XVI Thường Niên

KHAO KHÁT TÌM – GẶP

thanh madalena.jpg

Lời Chúa: Ga 20, 1-2. 11-18

(1) Sáng sớm ngày thứ nhất trong tuần, lúc trời còn tối, bà Maria Mácđala đi đến mộ, thì thấy tảng đá đã lăn khỏi mộ. (2) Bà liền chạy về gặp ông Simon Phêrô và người môn đệ Ðức Giêsu thương mến. Bà nói: "Người ta đem Chúa đi khỏi mộ; và chúng tôi chẳng biết họ để Người ở đâu?.

(11) Bà Maria đứng ở ngoài, gần bên mộ, mà khóc. Bà vừa khóc vừa cúi xuống nhìn vào trong mộ, (12) thì thấy hai thiên thần mặc áo trắng ngồi ở nơi đã đặt thi hài của Ðức Giêsu, một vị ở phía đầu, một vị ở phía chân. (13)Thiên thần hỏi bà: "Này bà, sao bà khóc?" Bà thưa: "Người ta đã lấy mất Chúa tôi rồi, và tôi không biết họ để Người ở đâu!" (14)Nói xong, bà quay lại và thấy Ðức Giêsu đứng đó, nhưng bà không biết là Ðức Giêsu. (15)Ðức Giêsu nói với bà: "Này bà, sao bà khóc? Bà tìm ai?" Bà Maria tưởng là người làm vườn, liền nói: "Thưa ông, nếu ông đã đem Người đi, thì xin nói cho tôi biết ông để Người ở đâu, tôi sẽ đem Người về". (16)Ðức Giêsu gọi bà: "Maria!" Bà quay lại và nói bằng tiếng Hípri: "Rápbuni!" (nghĩa là 'lạy Thầy'). (17)Ðức Giêsu bảo: "Thôi, đừng giữ Thầy lại, vì Thầy chưa lên cùng Chúa Cha. Nhưng hãy đi gặp anh em Thầy và bảo họ: 'Thầy lên cùng Cha của Thầy, cũng là Cha của anh em, lên cùng Thiên Chúa của Thầy, cũng là Thiên Chúa của anh em". (18)Bà Maria Mácđala đi báo cho các môn đệ: "Tôi đã thấy Chúa", và bà kể lại những điều Người đã nói với bà.

Suy Niệm

Giáo Hội dành ngày 22.07 hàng năm để kính nhớ một người phụ nữ tội lỗi nhưng đã được Chúa Giêsu ban ơn tha thứ - đó là thánh nữ Maria Madalena. Sau này, bà hết tình phục vụ Chúa ngay cả trong những giây phút nguy hiểm đến tính mạng như đứng dưới chân thập giá, bà  vẫn can đảm. Với tình yêu nồng nhiệt dành cho Đức Ki-tô như thế, bà đã được thưởng công xứng đáng. Phần thưởng ấy, hôm nay Thánh sử Gioan đã trình thuật lại trong chương 20.

"Sáng sớm ngày thứ nhất trong tuần, lúc trời còn tối". Một câu tả cảnh sớm trong một ngày khi ánh bình mình chưa ló dạng; khi vạn vật còn ngủ yên, khi trời đất còn chìm sâu trong màn đêm thì Maria Madalena – một phụ nữ chân yếu tay mềm, băng rừng vượt suối, vội vã lên đường để vào nghĩa trang… Đọc đến đây, chúng ta cũng cảm thấy "dựng tóc gáy". Vì sao bà quá can đảm đến mức liều lĩnh như vậy? Bà chạy đến mộ và thấy tảng đá được lăn ra. Có lẽ bà ngạc nhiên và sợ lắm! Ai đã lăn tảng đá? Bà không vào mộ nhưng đứng bên ngoài, gần mộ mà khóc. Chúng ta thấy sức mạnh của lòng yêu mến đã đốt cháy con tim của người phụ nữ này đến chừng nào! Dù không còn ai ở lại mộ, bà vẫn không chịu về khi chưa gặp Đấng mà bà đang khao khát tìm kiếm. Bà vừa khóc vừa tìm. Một hình ảnh thật đáng thương. Khi người phụ nữ bất lực, họ chỉ biết khóc. Bà vừa khóc vừa cúi xuống nhìn vào trong mộ như cố tìm một dấu vết hay một hình ảnh nào đó còn lưu lại. Khi thấy hai thiên thần áo trắng ngồi nơi đặt thi hài: một vị ở phía đầu, một vị ở phía chân, bà cũng chẳng giật mình hay quan tâm hỏi han. Có lẽ vì quá đau khổ và tình yêu làm lý trí mù quáng nên chẳng để ý đến bất cứ vật gì hay người nào khác ngoài Chúa Giêsu. Chúng ta thường thấy trong Kinh thánh khi người nào gặp thiên sứ thường hoảng sợ hoặc bối rối. Còn bà, mặc kệ. Bà chỉ quan tâm đến mình Chúa Giêsu mà thôi. Thiên thần phải cất tiếng hỏi: Này bà, sao bà khóc? Sự dồn nén bấy lâu trong tim trào tràn: Người ta lấy mất Chúa tôi, còn tôi lại chẳng biết hiện giờ Ngài ở đâu… Điều bà thao thức, khao khát tìm kiếm là "xác Chúa". Có lẽ bà chẳng chờ đợi câu trả lời của thiên thần, bà chỉ tập trung vào mục đích của mình: bà đã bị mất Chúa và đang đi tìm Ngài.

Tìm trong mộ không thấy và thiên thần cũng chẳng chỉ cho bà biết Chúa ở đâu, bà liền quay ra vườn để tìm kiếm. Vừa quay người lại Chúa Giêsu đã đứng ở đó trong ánh sáng và thân xác phục sinh. Vì chỉ tìm để gặp Đức Giêsu trong thân xác đời này nên bà không nhận ra Ngài. Con mắt đức tin của bà chưa được khai mở. Đức Giêsu vẫn cố gắng khơi dậy niềm tin nơi bà. Ngài hỏi: Này bà, sao bà khóc? Chúa hỏi rõ hơn: Bà tìm ai? Maria Madalena vẫn chưa nhận ra Chúa trong trạng thái phục sinh. Tình yêu vẫn phủ lấp lý trí. Bà tưởng rằng ông trông nom khu vườn này nên trả lời theo sự hướng dẫn của con tim. Bà chỉ khăng khăng đi tìm và ao ước đem xác Chúa về. Nhưng Chúa Giêsu đã đọc thấy tình yêu của bà. Bà đã tìm mà chẳng gặp, nhưng bà vẫn kiên trì tìm kiếm. Câu trả lời của bà chỉ luẩn quẩn ở chỗ "tìm để gặp" mà thôi. Khi người ta ao ước mà không được mãn nguyện, thì càng ao ước mãnh liệt hơn mà muốn chiếm hữu điều họ ao ước. Lòng ao ước đích thực càng bị trì hoãn thì nó càng bùng nổ cao độ hơn. "Sao bà khóc? Bà tìm ai?". Bà được hỏi lý do vì sao bà đau khổ đến thế là để cho lòng ao ước của bà đến đỉnh điểm. Vì mỗi lần nhắc đến Đấng bà đang tìm gặp, lòng bà lại cháy lửa yêu mến Ngài hơn.

Đến lúc này, Chúa Giêsu chạnh lòng thương và cho bà thấy điều bà đang khao khát tìm. Ngài gọi đích danh bà "Maria". Ngài giúp bà nhận ra Đấng bà đang tìm kiếm, Đấng ấy biết bà rất rõ, biết bà rất riêng. Khi nghe gọi tên mình, bà nhận ra ngay Đấng tác thành nên mình, Đấng đã yêu mến bà và bà cũng hết lòng yêu mến Ngài. Bà liền thưa: "Ráp-bu-ni nghĩa là Lạy Thày". Thầy là người dạy dỗ tâm hồn bà để bà thêm lòng khao khát tìm gặp. Ngay sau đó, Chúa trao cho bà sứ mạng loan báo Tin mừng Phục Sinh, mà những người đầu tiên bà trao gửi sứ mạng là các tông đồ, môn đệ của Chúa: Hãy đi gặp anh em của Thầy và thông báo với họ rằng: Thầy lên cùng Cha của Thầy, Chúa của Thầy… cũng là Cha của anh em, Chúa của anh em. Chân lý được biểu lộ ở đây là sự khác biệt về bản chất giữa Đấng là Con Một và các nghĩa tử.

Trong cuộc sống xô bồ bon chen trong xã hội hiện nay, chúng ta đã nghe quá nhiều tiếng gọi. Tiếng gọi của: danh,lạc, thú; tiếng gọi của: tiền, tài, tình; tiếng gọi của: tham, sâm, si… mà quên đi tiếng gọi trong sâu thẳm lòng mình: Tiếng gọi từ trên cao. Tiếng gọi của Đấng hằng yêu mến và mong tìm gặp chúng ta nơi Bí Tích Thánh Thể, nơi Lời Chúa, nơi các biến cố lịch sử của thế giới và trong cuộc đời riêng của mỗi người.

Lạy Chúa Giêsu, xin cho chúng con biết phân biệt và nhận ra tiếng gọi đích thực đầy yêu thương của Chúa sẽ dẫn đưa chúng con vào miền hạnh phúc, để khi chúng con nhận ra tiếng gọi tình yêu ấy, chúng con cũng mau mắn đáp lời như Maria Madalena: Lạy Thầy … và tuyên xưng Ngài là Chúa, là Thày của lòng con, của cuộc đời con và của thế giới này. Amen

Nữ Tỳ Thánh Thể

 


Các bài viết mới hơn
     Suy niệm Lời Chúa Thứ Bảy Tuần XVI Thường Niên_Lm Phêrô Trần Lê Thành Nhân
     Suy niệm Lời Chúa Thứ Sáu Tuần XVI Thường Niên_Lm. Giuse Nguyễn Văn Lộc
     Suy niệm Lời Chúa Thứ Năm Tuần XVI Thường Niên Lm. Giuse Nguyễn Duy Khang
     Suy niệm Lời Chúa Thứ Năm Tuần XVI Thường Niên_Nt. Thiên Thảo SJP
     Suy niệm Lời Chúa Thứ Tư Tuần XVI Thường Niên _Lm Giuse Mai Văn Điệp
     Suy niệm Lời Chúa Thứ Ba Tuần XVI Thường Niên_Lm Giuse Phạm Hoàng Vũ
     Suy niệm Lời Chúa Thứ Hai Tuần XVI Thường Niên_Nt. Anna Têrêxa Thiên Hoàng, O.P
     Suy niệm Lời Chúa Chúa Nhật Tuần XVI Thường Niên Năm C_Lm. Giuse Đỗ Đức Trí
     Suy niệm Lời Chúa Chúa Nhật Tuần XVI Thường Niên Năm C_Lm. Đan Vinh - HSTM
     Suy niệm Lời Chúa Thứ Bảy Tuần XVI Thường Niên - Lm. Tam Thái

Các bài viết cũ hơn
     THÁNH NỮ MA-RI-A MA-ĐA-LÊ-NA
     Suy Niệm Lời Chúa Thứ Ba Tuần XVI Thường Niên B: "GIA ĐÌNH CHÚA"_Lm.Thiên An
     Suy Niệm Lời Chúa Thứ Hai Tuần XVI Thường Niên B: "ĐÓN NHẬN NIỀM TIN"_ Lm. Duy Khang
     Suy Niệm Lời Chúa Chúa Nhật XVI Thường Niên B_ Lm. Phaolô Nguyễn Văn Đông
     Suy Niệm Lời Chúa Chúa Nhật XVI Thường Niên B: "CHẠNH LÒNG TRƯỚC NỖI ĐAU ĐỒNG LOẠI"_ Lm. Giuse Đỗ Đức Trí
     Suy Niệm Lời Chúa Chúa Nhật XVI Thường Niên B: "KHIÊM HẠ VÀ NHIỆT TÌNH PHỤC VỤ NOI GƯƠNG MỤC TỬ GIÊSU"_LM ĐAN VINH
     Suy Niệm Tin Mừng Thứ sáu Thường Niên A- Lễ Kính thánh Giacôbê tông đồ: XIN ĐƯỢC LÀM TÔI TỚ. Lm. Duy Khang
     Suy Niệm Lời Chúa Thứ Năm Tuần XVI Thường Niên: THÊM HAY BỚT. Nt. Maria Phương Trâm, ĐMPC
     Suy Niệm Lời Chúa Thứ Tư Tuần XVI Thường Niên: HẠT GIỐNG ÂM THẦM. Lm. Phêrô Nguyễn Bùi Quốc Khánh
     Suy Niệm Tin Mừng Thứ Ba Tuần XVI Thường Niên A- Lễ Nhớ Thánh Nữ Maria Ma-đa-lê-na: " Tôi đã thấy Chúa". Lm Giuse Nguyễn Văn Lộc