Thứ 5 tuần XIX Thường Niên
Mt 18, 21-19, 1
(Lc 17, 3b-4)
Đừng tưởng rằng mình hào phóng …
LỜI CHÚA:
(21) Bấy giờ, ông Phêrô đến gần Chúa Giêsu mà hỏi rằng: "Thưa Thầy, nếu anh em con cứ xúc phạm đến con, thì con phải tha đến mấy lần? Có phải bảy lần không ?" (22) Chúa Giêsu đáp: "Thầy không bảo là đến bảy lần, nhưng là đến bảy mươi lần bảy".
(23) “Vì thế, Nước Trời cũng giống như chuyện một ông vua kia muốn đòi các đầy tớ của mình thanh toán sổ sách. (24) Khi nhà vua vừa bắt đầu, thì người ta dẫn đến một kẻ mắc nợ vua mười ngàn nén vàng. (25) Y không có gì để trả, nên tôn chủ ra lệnh bán y cùng tất cả vợ con tài sản mà trả nợ. (26) Bấy giờ, tên đầy tớ ấy sấp mình xuống bái lạy : "Thưa Ngài, xin rộng lòng hoãn lại cho tôi, tôi sẽ lo trả hết". (27) Tôn chủ của tên đầy tớ ấy liền chạnh lòng thương, cho y về và tha luôn món nợ. (28) Nhưng vừa ra đến ngoài, tên đầy tớ ấy gặp một người đồng bạn, mắc nợ y một trăm quan tiền. Y liền túm lấy, bóp cổ mà bảo : "Trả nợ cho tao !" (29) Bấy giờ người đồng bạn sấp mình xuống năn nỉ : "Thưa anh, xin rộng lòng hoãn lại cho tôi, tôi sẽ lo trả anh". (30) Nhưng y không chịu, cứ tống anh ta vào ngục cho đến khi trả xong nợ. (31) Thấy sự việc xảy ra như vậy, các đồng bạn của y buồn lắm, mới đi trình bày với tôn chủ đầu đuôi câu chuyện. (32) Bấy giờ tôn chủ cho đòi y đến và bảo: "Tên đầy tớ độc ác kia, ta đã tha hết số nợ ấy cho ngươi, vì ngươi đã van xin ta, (33) thì đến lượt ngươi, ngươi không phải thương xót đồng bạn, như chính ta đã thương xót ngươi sao?" (34) Rồi tôn chủ nổi cơn thịnh nộ, trao y cho lính hành hạ, cho đến ngày y trả hết nợ cho ông. (35) Ấy vậy, Cha của Thầy ở trên trời cũng sẽ đối xử với anh em như thế, nếu mỗi người trong anh em không hết lòng tha thứ cho anh em mình".
(1) Khi Chúa Giêsu giảng dạy những điều ấy xong, Người rời khỏi miền Galilê và đi đến miền Giuđê, bên kia sông Giođan.
SUY NIỆM
Quý vị và các bạn thân mến,
Tin Mừng hôm nay cho thấy, chúng ta được hưởng rất nhiều trước sự “nhanh nhảu” của Phêrô. Bỗng dưng ông đưa ra trước Chúa Giêsu một câu hỏi thiệt hay và rồi ông tự trả lời cũng bằng một câu hỏi: "Thưa Thầy, nếu anh em con cứ xúc phạm đến con, thì con phải tha đến mấy lần? Có phải bảy lần không?". Có lẽ ông nghĩ, ông sẽ được Chúa khen bởi vì tấm lòng rộng lượng và sự hào phóng của mình. Bởi vì ông đã gấp đôi số định mức tối đa của luật Do Thái và cộng thêm một.
Chúa Giêsu đưa ra một con số khác và một ví dụ so sánh cũng bằng các con số, để định mức cho Phêrô và cho chúng ta về sự rộng lượng trong việc thứ tha, giúp chúng ta nhìn về tình yêu thương tha thứ vô bờ của Thiên Chúa và cách chúng ta hành xử với anh em đồng loại của mình.
Trước tiên Chúa Giêsu đòi hỏi chúng ta về “số lần” tha thứ cho anh em: Sự quảng đại và hào phóng của con người chỉ có thể nói được như Phêrô: gấp bảy lần thôi. Nhưng đối với Thiên Chúa, tình yêu và sự quảng đại của Ngài đòi hỏi nhiều hơn. Ngài đòi hỏi tình yêu phải “vô biên”, tha thứ phải “vô cực”, bản chất của hành động thể hiện tha thứ phải “vô lượng”, cách thế tha thứ phải “vô chiêu”. Bảy mươi lần bảy, cho một người trong một ngày... làm sao có thể xảy ra... mà giả như có xảy ra đi nữa, thì Thiên Chúa cũng đòi hỏi con người phải tha thứ cho nhau. Như vậy, Thiên Chúa đỏi hỏi con người phải học biết tha thứ cho nhau không giới hạn, không định mức.
Tiếp theo Chúa Giêsu lấy ví dụ hai con nợ để so sánh về “phẩm chất” của sự tha thứ : Ngài mô tả con nợ của “VUA” là “mười ngàn yến vàng”; con nợ của tên “đầy tớ” là “100 quan tiền”. Một bên là “đầy tớ” và “vua” còn một bên là “đồng bạn” với nhau. Một vị vua uy nghi cao trọng đã tha bổng cho con nợ đầy tớ với món nợ vô cùng lớn lao chỉ vì anh ta van xin, thế nhưng người ấy đã nhẫn tâm bóp cổ đồng bạn chỉ vì một trăm quan tiền, mà anh bạn kia cũng đã van xin. Hình ảnh Chúa Giêsu đưa ra ở đây chắc hẳn với mục đích nhấn mạnh: ngoài “số lần tha thứ” con người phải thực hiện đến vô cùng cho nhau, nếu như còn có sự chênh lệch về “phẩm”, về “lượng”, về “đối tượng” của sự việc cần tha thứ, Chúa cũng đòi hỏi con người phải thực thi tha thứ. Chúa Giêsu không định mức số lần tha thứ, cũng không giới hạn bản chất sự việc cần được tha. Tắt một lời, Chúa muốn chúng ta tha thứ không định mức, tha thứ phải vô biên, vô lượng, vô chiêu, vô phương, vô cách.
Chúng ta có thể tìm sâu hơn ý Chúa muốn qua bài Tin Mừng hôm nay, không những chúng ta phải học cách tha thứ vô biên, vô lượng, mà chúng ta còn phải sáng tạo ra cách thế tha thứ sao cho phù hợp với sự vô biên ấy. Nếu chúng ta muốn được tha thứ vô biên chừng nào, thì cách thức nài xin tha thứ của chúng ta, cũng thể hiện lòng thành của chúng ta chừng ấy.
Lạy Chúa,
Trong cuộc sống,
Nhiều lúc chúng con muốn Chúa rộng lượng với chúng con,
nhưng chúng con lại khắt khe và hẹp hòi với anh chị em đồng loại.
Nhiều lúc chúng con cầu xin để được Chúa tha thứ,
nhưng chúng con lại chẳng muốn nghe anh chị em chúng con van xin.
Nhiều lúc chúng con nói tha thứ,
nhưng cách thế tha thứ của chúng con làm tổn thương anh chị em.
Nhiều lúc chúng con cầu xin tha thứ,
nhưng chúng con lại chẳng có lòng thành.
Chúng con thật lòng thống hối và xin Chúa giúp sức,
để chúng con có thể thực thi đòi hỏi của Chúa hôm nay và mãi mãi.
Amen.