Suy Niệm Lời Chúa Thứ Sáu Tuần Bát Nhật Năm C
Chứng Nhân Niềm Vui
Lời Chúa: Ga 21, 1-14
(1) Sau đó, Ðức
Giêsu lại tỏ mình ra cho các môn đệ ở Biển Hồ Tibêria. Người tỏ mình ra như thế
này. (2) Ông Simon Phêrô, ông Tôma gọi là Ðiđymô, ông Nathanaen
người Cana miền Galilê, các người con ông Dêbêđê và hai môn đệ khác nữa, tất cả
đang ở với nhau. (3) Ông Simon nói với các ông: "Tôi đi đánh cá
đây". Các ông đáp: "Chúng tôi cùng đi với anh". Rồi mọi người ra
đi, lên thuyền, nhưng đêm ấy họ không bắt được gì cả.
(4) Khi trời đã
sáng, Ðức Giêsu đứng trên bãi biển, nhưng các môn đệ không nhận ra đó chính là
Ðức Giêsu. (5) Người nói với các ông: "Này các chú, không có gì
ăn ư?" Các ông trả lời: "Thưa không". (6) Người bảo
các ông: "Cứ thả lưới xuống bên phải mạn thuyền đi, anh em sẽ bắt được
cá". Các ông thả lưới xuống, nhưng không sao kéo lên nổi, vì lưới đầy
những cá. (7) Người môn đệ được Ðức Giêsu thương mến nói với Phêrô:
"Chúa đó!" Vừa nghe nói "Chúa đó!", ông Simon Phêrô vội
khoác áo vào vì đang ở trần, rồi nhảy xuống biển. (8) Các môn đệ
khác chèo thuyền vào bờ kéo theo lưới đầy cá, vì các ông không xa bờ lắm, chỉ
cách vào khoảng gần một trăm thước.
(9) Bước lên
bờ, các ông nhìn thấy có sẵn than hồng với cá đặt ở trên, và có cả bánh nữa. (10)
Ðức Giêsu bảo các ông: "Ðem ít cá mới bắt được tới đây!" (11)
Ông Simon Phêrô lên thuyền, rồi kéo lưới vào bờ. Lưới đầy những cá lớn, đếm
được một trăm năm mươi ba con. Cá nhiều như vậy mà lưới không bị rách. (12)
Ðức Giêsu nói: "Anh em đến mà ăn!" Không ai trong các môn đệ dám hỏi
"ông là ai?", vì các ông biết rằng đó là Chúa. (13) Ðức
Giêsu đến, cầm lấy bánh trao cho các ông; rồi cá, Người cũng làm như vậy. (14)
Ðó là lần thứ ba Ðức Giêsu tỏ mình ra cho các môn đệ, sau khi chỗi dậy từ cõi
chết.
Suy Niệm:
Chúng
ta đang sống ngập tràn niềm vui trong tuần Bát Nhật Phục Sinh. Niềm vui của Đấng
Phục Sinh chiến thắng tội lỗi, sự dữ và cái chết. Niềm vui của Đấng Phục Sinh đưa
nhân loại vào kỷ nguyên sống mới. Hy vọng và tín thác vào Đấng trường sinh bất
tử vì Ngài vẫn đồng hành, hiện diện xung quanh chúng ta. Hôm nay, Tin Mừng
thánh Gioan cho thấy, đây là lần thứ ba Đức Giê-su hiện ra với các môn đệ. Hai
lần trước, mỗi khi hiện ra, Ngài đều an ủi và thúc giục Madalena hay hai môn đệ
Emmaus can đảm, ra đi loan báo Tin mừng Phục sinh cho anh em đồng loại. Và lần
thứ ba này, giữa lúc các tông đồ chán nản, thất vọng sau một đêm lao động vất vả
nhưng không kết quả thì Chúa hiện đến. Người thì sợ, kẻ thì nghi ngờ... nhưng
chính Chúa đã soi lòng, mở trí để họ nhận ra Ngài. Và chính Ngài truyền cho họ
ra khơi, thả lưới và kết quả thu được đầy cá ngoài sự mong đợi. Chưa hết, Ngài
còn nướng cá và cùng ăn với các ông. Từ lời gọi mời và hướng dẫn của Chúa Phục
Sinh cho chúng ta thấy rằng:
Đấng
Phục Sinh vẫn luôn ở cùng, đồng hành với ta luôn luôn, dù con người chúng ta vô
tâm, hờ hững với Ngài. Thật vậy, thế giới chúng ta đang sống là thế giới của thực
dụng, hiệu quả. Thế giới được đo lường bằng thực nghiệm qua sản phẩm, vật chất
con người làm ra. Thế giới của khoa học, thế giới của trí tuệ con người. Tuy vậy,
thế giới ấy lại trở nên mong manh, dễ vỡ vì con người đã đặt sai các giá trị sống.
Thế giới ấy trở nên hỗn độn, cá lớn nuốt cá bé vì con người loại trừ Thiên Chúa,
Đấng An Bình ra khỏi cuộc sống. Trái lại, Đấng Phục Sinh đến khôi phục và làm
cho nhân loại an bình và thương yêu nhau hơn và cùng hướng tới một thế giới của
chia sẻ, tha thứ.
Đấng
Phục Sinh vẫn luôn đồng hành với nhân loại trong mọi lãnh vực sống. Không có Thầy,
chúng con không thể làm gì được. Qua nỗ lực, vất vả một đêm đánh bắt, các tông
đồ không thu được gì. Thế nhưng, sự thúc giục của Chúa và việc vâng lời của các
Tông đồ đã đem lại cho họ kết quả ngoài sự mong đợi. Mưu sự tại nhân, thành sự
tại thiên. Người nông dân ra sức lao động, trồng trọt sẽ trở nên công cốc nếu
thiếu “những trận mưa lớn” để giải hạn, hay vắng “những cơn nắng đủ” để tưới gội
và soi rọi hoa màu tươi tốt. Người thương gia vất vả ngược xuôi, suy trước tính
sau cho có lời có lãi, thế nhưng một cơn bạo bệnh ập tới, tương lai, sự nghiệp
sẽ tan tành mây khói... Tuy vậy, với những ai đã nỗ lực làm việc, vẫn luôn tin
tưởng và phó thác vào Đấng quan phòng phù trợ, cho dù có gặp phải những “phong
ba, bão tố” xảy đến thì họ vẫn tin rằng, cuộc đời này không chỉ là tiền tài, vật
chất, danh vọng, nhưng vượt lên trên, vẫn có Thần linh, có sự phù trợ, ban thêm
sức mạnh từ Đấng Phù Hộ luôn kề vai sát cánh cùng ta.
Chúng
ta đang sống hạnh phúc niềm vui Phục sinh trong năm thánh Lòng Chúa xót thương.
Đấng Phục Sinh là chứng nhân của niềm hy vọng và hơn 2000 năm nay, Đấng ấy vẫn
hiện diện, đồng hành với nhân loại. Tuy vậy, lòng người ích kỷ, trí tuệ giới hạn,
vậy nên thế giới này vẫn ngập tràn khổ đau, tranh chấp, chiến tranh, đói
nghèo... Là những người sống hy vọng niềm tin Ki-tô giáo, tin vào Đấng Phục
Sinh. Hội thánh luôn thúc giục con cái mình, dù trong bất cứ hoàn cảnh nào,
chúng ta cũng được gọi mời làm chứng nhân cho những kẻ yếu tin, bênh vực những
kẻ thấp cổ bé họng, lên án những bất công... Trong năm Thánh này, mỗi cử chỉ,
việc làm của chúng ta cho anh chị em mình, làm sao phải bật lên, toát ra được vẻ
đẹp của Đấng Phục sinh, đó là hy vọng, niềm vui, tha thứ và bình an. Amen.
Lm. Micae Vũ An Lộc