Suy Niệm Lời Chúa Thứ Tư Tuần XXVIII Thường Niên
Lễ Kính Thánh Lu-ca
Lời Chúa: Lc 10, 1-9
1Sau đó, Chúa
chỉ định bảy mươi hai người khác, và sai các ông cứ từng hai người một đi trước,
vào tất cả các thành, các nơi mà chính Người sẽ đến. 2Người bảo các ông:
"Lúa chín đầy đồng mà thợ gặt lại ít. Vậy anh em hãy xin chủ mùa gặt sai
thợ ra gặt lúa về. 3Anh em hãy ra đi. Này Thầy sai anh em đi như
chiên con đi vào giữa bầy sói. 4Đừng mang theo túi tiền, bao bị, giày
dép. Cũng đừng chào hỏi ai dọc đường. 5 Vào bất cứ nhà nào, trước tiên hãy nói:
"Bình an cho nhà này!" 6Nếu ở đó, có ai đáng hưởng bình an,
thì bình an của anh em sẽ ở lại với người ấy ; bằng không thì bình an đó sẽ trở
lại với anh em. 7Hãy ở lại nhà ấy, và người ta cho ăn uống thức gì, thì anh em
dùng thức đó, vì làm thợ thì đáng được trả công. Đừng đi hết nhà nọ đến nhà
kia. 8Vào
bất cứ thành nào mà được người ta tiếp đón, thì cứ ăn những gì người ta dọn cho
anh em. 9Hãy chữa những người đau yếu trong thành, và nói với họ:
"Triều Đại Thiên Chúa đã đến gần các ông."
Suy niệm:
Hôm nay lễ kính
thánh Luca, chúng ta hãy cám ơn ngài vì đã để lại cho chúng ta một di sản cao
quý là các sứ điệp Tin Mừng. Ngài không phải là môn đệ của Chúa Giêsu, mà là thế
hệ sau các Tông đồ: không phải là chứng nhân mắt thấy tai nghe. Ngài là kitô hữu
lương dân trở lại, là thành phần giai cấp cao trong xã hội. Phúc
âm của ngài nhấn mạnh đến lòng thương xót của Thiên Chúa, và tình yêu của Chúa
Cứu Thế đối với người nghèo và tội nhân, thích hợp với người Kitô giáo lương
dân và những ai chưa nhận biết Chúa.
Noi gương
Thánh Luca, khi phục vụ Lời Chúa, tôi xin chia sẻ vài cảm nghiệm về hình ảnh của
người môn đệ qua sứ điệp Tin mừng hôm nay.
Đoạn Tin mừng
cho thấy viễn cảnh cả một hành trình của người môn đệ, những người được Chúa
sai đi. Bảy mươi hai người được sai đi là một con số biểu trưng, điều này cho
thấy việc rao giảng Tin Mừng không phải chỉ dành riêng cho các tông đồ mà là tất
cả những ai muốn dấn bước theo Chúa Giêsu. Họ được sai đi để rao giảng về “Triều
Đại Nước Thiên Chúa đã gần đến”, nhờ đó những ai nghe – tin thì được thông hiệp
vào ơn cứu độ.
Lời mời gọi
thật cao trọng, vì họ được cộng tác vào công trình thời cánh chung của Thiên
Chúa: như Chúa Giêsu qủa quyết “Lúa chín đầy đồng mà thợ gặt lại ít. Vậy anh
em hãy xin chủ mùa gặt sai thợ ra gặt lúa về”. Tuy vậy, để làm tốt sự mạng
cao trọng ấy, người môn đệ phải lưu tâm đến lời giáo huấn của Chúa Giêsu:
·
Khi ra đi “Đừng mang theo túi tiền, bao bị, giày dép…vào
nhà nào ở lại nhà ấy, và người ta cho ăn uống thức gì, thì anh em dùng thức đó,
vì làm thợ thì đáng được trả công.” Đó chính là lời mời gọi, sống khó nghèo
và tín thác, cần có một hành trang gọn nhẹ nhất để thi hành sứ vụ mà không bị vật
chất quyến luyến. Ngài còn nhắc thêm: “đừng
đi hết nhà nọ đến nhà kia” như lời cảnh báo để họ biết chấp nhận hiện tại, không
vì khó khăn mà tìm nơi tiện nghi hơn.
·
Khi ra đi, điều
trước tiên cần làm không phải là nói thật nhiều để chúng minh cho mọi người thấy
tôi là người môn đệ, tu sĩ nhưng là “lời chúc bình an”. Nhưng muốn làm được điều
đó, họ cần có bình an và sự bình an đích thực ấy là kết hiệp mật thiết với Đức
Giêsu. Khi trao ban bình an ấy xong, rồi hãy chữa lành người đau yếu, nâng đỡ
người đang cần nâng đỡ.
·
Khi ra đi, điều
thật quan trọng khác là người môn đệ họ cần phải có lòng can đảm, kiên trung vì
Nước Trời, vì sự khó khăn của sứ vụ mà chính Đức Giêsu cảnh báo: “Này Thầy sai anh em đi như chiên con đi vào
giữa bầy sói”. Họ đi vào thế gian, như những con chiên đi vào giữa bầy sói;
sẽ bị bắt bớ và ngược đãi. Điều này chúng ta có thể cảm nhận qua hình ảnh các tông
đồ, các anh hùng tử đạo được ghi lại trong các thánh thư và lịch sử Giáo Hội. Nhưng
đừng vì thế mà sợ hãi, vì ơn Chúa thì luôn đủ cho mỗi người.
Khi suy niệm
những điều ấy, chúng ta hãy nhìn lại mình với ơn gọi Kitô hữu, hay chuyên biệt
hơn là ơn gọi của một giáo sĩ, một tu sĩ. Tôi đã thực sự là người “vô sản” của
Chúa, lúc này và cho sứ vụ tương lai? Tôi có sẵn sàng đối diện cách “kiên dũng”
với mọi khó khăn trên bước đường truyền giáo? Để rao truyền và làm chứng tá cho
Chúa Giêsu, Đấng giàu lòng xót thương đối với kẻ đơn sơ, khó nghèo và nhất là
các tội nhân. Lạy Chúa, xin thêm sức cho mỗi chúng con trên bước đường rao giảng
Phúc Âm. Amen!
(Xuân Hạ,
OMI)