Thứ Bảy Tuần IV Phục Sinh
VÂNG THEO KẾ HOẠCH
CỦA THIÊN CHÚA
LỜI CHÚA: (Ga 14:7-14)
7 Nếu anh em biết Thầy, anh em cũng biết Cha Thầy. Ngay từ bây giờ, anh em biết Người và đã thấy Người."
8 Ông Phi-líp-phê nói: "Thưa Thầy, xin tỏ cho chúng con thấy Chúa Cha, như thế là chúng con mãn nguyện."
9 Đức Giê-su trả lời: "Thầy ở với anh em bấy lâu, thế mà anh Phi-líp-phê, anh chưa biết Thầy ư? Ai thấy Thầy là thấy Chúa Cha. Sao anh lại nói: "Xin tỏ cho chúng con thấy Chúa Cha"?
10 Anh không tin rằng Thầy ở trong Chúa Cha và Chúa Cha ở trong Thầy sao? Các lời Thầy nói với anh em, Thầy không tự mình nói ra. Nhưng Chúa Cha, Đấng luôn ở trong Thầy, chính Người làm những việc của mình.
11 Anh em hãy tin Thầy: Thầy ở trong Chúa Cha và Chúa Cha ở trong Thầy; bằng không thì hãy tin vì công việc Thầy làm.
12 Thật, Thầy bảo thật anh em, ai tin vào Thầy, thì người đó cũng sẽ làm được những việc Thầy làm. Người đó còn làm những việc lớn hơn nữa, bởi vì Thầy đến cùng Chúa Cha.
13 Và bất cứ điều gì anh em nhân danh Thầy mà xin, thì Thầy sẽ làm, để Chúa Cha được tôn vinh nơi người Con.
14 Nếu anh em nhân danh Thầy mà xin Thầy điều gì, thì chính Thầy sẽ làm điều đó.
SUY NIỆM:
Lịch sử Cứu độ luôn là những chương trình, kế hoạch đã được Thiên Chúa vạch ra trong mọi thời đại, vì thế con người mọi thời đại có nhiệm vụ phải thực thi, áp dụng để cho kế hoạch của Thiên Chúa được hoàn thành và phát triển lan rộng.
1/ Kế hoạch đến với muôn dân.
Ơn cứu chuộc của Đức Giêsu không chỉ dành cho một số người, hay một dân tộc, nhưng trong ý định của Thiên Chúa từ ngàn xưa, qua môi miệng của tiên tri Isaia minh định: : "Nếu ngươi chỉ là tôi trung của Ta để tái lập các chi tộc Jacob, để dẫn đưa các người Israel sống sót trở về, thì vẫn còn quá ít. Vì vậy, này Ta đặt ngươi làm ánh sáng muôn dân, để ngươi đem ơn cứu độ của Ta đến tận cùng cõi đất" (Is 49:6). Do đó khi Phaolô và Banaba trong việc rao giảng Tin mừng với những người Do-thái cự đoan, các ngài đã nhận ra ý định của Thiên Chúa, nên các ngài đã nói: "Anh em phải là những người đầu tiên được nghe công bố lời Thiên Chúa, nhưng vì anh em khước từ lời ấy, và tự coi mình không xứng đáng hưởng sự sống đời đời, thì đây chúng tôi quay về phía dân ngoại. 47 Vì Chúa truyền cho chúng tôi thế này: Ta sẽ đặt ngươi làm ánh sáng muôn dân, để ngươi đem ơn cứu độ đến tận cùng cõi đất." Chính biến cố này đã cho chúng ta bài học truyền giáo sâu sắc, là trong mọi hoàn cảnh, người tông đồ truyền giáo không được bỏ cuộc trước những khó, nhưng hơn hết, luôn là những người can đảm khai phá miền đất mới, nhờ đó mà Tin mừng được lan rộng, và dân ngoại được đón nhận Tin mừng như sự kiện Phaolô và Banaba đã làm
2/ Kế hoạch phản chiếu dung mạo Thiên Chúa
Chúng ta vẫn thường nghe nói: “Tin đạo chứ không tin những kẻ có đạo”. Đó là câu nói mà người Kitô hữu chúng ta phải thấy đau lòng, vì chắc chắn đây không phải ý định của Thiên Chúa. Vì thế để truyền giáo hữu hiệu, chắc hẳn người Kitô hữu phải theo quy trình mà Đức Giêsu đã thực hiện. “ Ai thấy Thầy là thấy Chúa Cha”, và “Thầy ở trong Chúa Cha và Chúa Cha ở trong Thầy”, một sự kết hợp hoàn hảo. Như thế người Kitô hữu muốn truyền giáo hữu hiệu cũng phải can đảm nói rằng: “ Ai thấy người Kitô hữu là thấy Đức Kitô”. Liệu chúng ta nói câu đó có xác tín và mạnh dạn không, hay chúng ta lẩn tránh?
Qua phụng vụ hôm nay, đã cho chúng ta thấy rõ sứ mạng làm chứng cho Đức Kitô của mỗi người Kitô hữu. Chúng ta hãy cầu xin cho mọi Kitô hữu ý thức được sứ mạng bầy tỏ và giới thiệu Đức Kitô, bằng chính cuộc sống và con người của mình, để cho người khác, khi nhìn vào Kitô hữu, họ nhận ra Đức Kitô. Đó chính là sứ mạng truyền giáo mà mổi người chúng ta phải chu toàn.