Suy Niệm Lời Chúa Chúa Nhật Tuần II Mùa Vọng
HỒI TÂM SÁM HỐI ĐỂ DỌN
ĐƯỜNG ĐÓN CHÚA ĐẾN
I. HỌC LỜI CHÚA
1. TIN MỪNG: Mt 3,1-12
(1) Hồi ấy, ông Gio-an Tẩy Giả đến rao giảng trong hoang địa miền
Giu-đê rằng: (2) “Anh em hãy sám hối, vì Nước Trời đã đến gần”. (3)
Ông chính là người đã được ngôn sứ I-sai-a nói tới: “Có tiếng người
hô trong hoang địa: hãy dọn sẵn con đường cho Đức Chúa, sửa lối cho
thẳng để Người đi”. (4) Ông Gio-an mặc áo lông lạc đà, thắt lưng bằng
dây da, lấy châu chấu và mật ong rừng làm thức ăn. (5) Bấy giờ, người
ta từ Giê-ru-sa-lem và khắp miền Giu-đê, cùng khắp vùng ven sông
Gio-đan, kéo đến với ông. (6) Họ thú tội, và ông làm phép rửa cho họ
trong sông Gio-đan. (7) Thấy nhiều người thuộc phái Pha-ri-sêu và phái
Xa-đốc đến chịu phép rửa, ông nói với họ rằng: “Nòi rắn độc kia, ai
đã chỉ cho các anh cách trốn cơn thịnh nộ của Thiên Chúa sắp giáng
xuống vậy ? (8) Các anh hãy sinh hoa quả xứng với lòng sám hối. (9)
Và đừng tưởng có thể nghĩ bụng rằng: “Chúng ta đã có tổ phụ
Áp-ra-ham”. Vì tôi nói cho các anh hay: Thiên Chúa có thể làm cho
những hòn đá này trở nên con cháu ông Áp-ra-ham. (10) Cái rìu đã đặt
sát gốc cây: Bất cứ cây nào không sinh quả tốt đều bị chặt đi và
quăng vào lửa. (11) Tôi, tôi làm phép rửa cho các anh trong nước để
giục lòng các anh sám hối. Còn Đấng đến sau tôi thì quyền thế hơn
tôi, tôi không đáng xách dép cho Người. Người sẽ làm phép rửa cho các
anh trong Thánh Thần và lửa. (12) Tay Người cầm nia, Người sẽ rê sạch
lúa trong sân. Thóc mẩy thì cho vào kho lẫm, còn thóc lép thì bỏ
vào lửa không hề tắt mà đốt đi”.
2. Ý CHÍNH:
Tin Mừng hôm nay tường
thuật sứ vụ tiền sứ của Gio-an Tẩy Giả. Ông chính là “Tiếng hô trong
hoang địa kêu gọi người ta dọn đường đón Đấng Thiên Sai”. Ông đã thi
hành sứ vụ bằng một lối sống khổ hạnh, nên được dân chúng tín nhiệm
và lũ lượt kéo đến nghe giảng, thú tội và chịu phép rửa tại sông
Gio-đan. Ông cũng nặng lời quở trách những kẻ đạo đức giả và loan
báo Tin mừng về Đấng Thiên Sai sắp đến.
3. CHÚ THÍCH:
- C 1-3: + Ông Gio-an Tẩy Giả: Là con trai của tư
tế Da-ca-ri-a và bà Ê-li-sa-bét. Gio-an là tên mà sứ thần đã đặt cho khi
hiện ra với cha của ông trong Đền Thờ (x. Lc 1,13). Gio-an là anh họ và
lớn hơn Đức Giê-su sáu tháng tuổi (x. Lc 1,36). Ông được đặc ân khỏi
tội tổ tông truyền qua việc nhảy mừng khi nghe lời chào của Đức Ma-ri-a đang
cưu mang thai nhi Giê-su đến viếng thăm (x. Lc 1,44). Ngay từ nhỏ Gio-an
đã sống ẩn mình trong hoang địa. Trước khi Đức Giê-su ra giảng đạo, ông đã
đến rao giảng tại vùng sông Gio-đan và làm phép rửa cho những ai
thành tâm sám hối dọn lòng đón Đấng Thiên Sai sắp đến (x. Lc 3,3-6).
Cuối cùng ông đã bị vua Hê-rô-đê giết vì đã dám lên tiếng can ngăn nhà
vua lấy bà chị dâu làm vợ (x. Mt 14,3-12). + Đến rao giảng trong hoang
địa miền Giu-đê: Đây là vùng đồi núi khô cằn phía Nam thành Giê-ri-khô,
cách Biển Chết 6 cây số. + Anh em hãy sám hối: Sám hối
(Mê-ta-noi-a) nghĩa là: nghĩ lại, thay đổi ý kiến, hoán cải, thay đổi
hoàn toàn con người, từ nội tâm đến cách sống để trở về với Thiên
Chúa. + Vì Nước Trời đã đến gần: Nước Trời hay Nước Thiên
Chúa (trong các Tin Mừng khác). Đây là kiểu nói tránh nêu thánh danh
Thiên Chúa. Người Do thái thời Đức Giê-su đang mong Đấng Mê-si-a đến
thiết lập một Nước mang tính thế tục. Ở đây Gio-an kêu gọi dân chúng
sám hối để chuẩn bị đón nhận Nước Trời do Đấng Mê-si-a thiết lập. + Ông
chính là người đã được ngôn sứ I-sai-a nói tới…: Ngôn sứ
I-sai-a sống vào thế kỷ thứ 8 trước Công Nguyên. Ngôn sứ này đã tuyên
sấm về thân thế, nơi sinh và triều đại của Đấng Thiên Sai. Lời tuyên
sấm của I-sai-a (40,3-5), gợi lại cuộc giải phóng và hồi hương của dân
Do thái từ Ba-by-lon. Lời này được một Ngôn sứ vô danh loan báo sắp
xảy ra như một cuộc Xuất Hành thứ hai của dân Do thái. Lời tuyên sấm
ấy ứng nghiệm nơi Gio-an Tẩy Giả và Đức Giê-su.
- C 4-6: + Ông Gio-an mặc áo lông lạc đà:
Cách ăn mặc của Gio-an giống như ngôn sứ Ê-li-a (x. 2V 1,8). Ông có sứ
mệnh tiên báo về “Ngày của Thiên Chúa” sắp đến (x. Mt 3,1-23). + Ông
làm phép rửa cho họ: Thời bấy giờ, người Do thái đã quen với
các nghi thức tự mình thanh tẩy theo tục lệ và Lề luật. Ở đây Gio-an
cử hành nghi thức thanh tẩy bằng nước cho những ai đến nghe giảng để bày tỏ
lòng sám hối và chuẩn bị tâm hồn đón chờ Đấng Mê-si-a sắp đến. Phép
rửa của Gio-an chỉ là một nghi lễ biểu lộ lòng sám hối, chứ không
tha tội như bí tích Rửa tội do Đức Giê-su thiết lập sau này.
- C 7-9: + Phái Pha-ri-sêu: Pha-ri-sêu hay Biệt
phái là một nhóm người có khuynh hướng duy linh, ái quốc quá khích,
nhiệt tình với Luật Mô-sê và tuân giữ nhiều luật truyền khẩu. Về
đời sống luân lý và đạo đức, họ thường chú trọng hình thức bên
ngoài. Về mặt chính trị, họ là những kẻ thù của đế quốc Rô-ma, nên
được dân chúng dành nhiều thiện cảm. + Phái Xa-đốc: Xa-đốc hay Văn
nhân là nhóm người xu thời và phóng khoáng, không nhìn nhận truyền
thống mà chỉ tuân giữ Lề luật. Họ theo khuynh hướng duy vật, thích văn
hóa Hy-lạp. Họ giữ địa vị cao trong hàng hàng giáo phẩm và thường
là người giàu có, nên dù chỉ là thiểu số nhưng lại có thế lực. Họ
ủng hộ chính quyền Rô-ma, nên bị dân chúng không ưa. + Nòi rắn độc kia:
Trong Kinh Thánh, con rắn đồng hóa với sự xảo trá lọc lừa (x St 3,1).
+
Cơn thịnh nộ của Thiên Chúa sắp giáng xuống: Theo các Ngôn sứ,
cuộc chung thẩm và báo oán sẽ xảy ra khi thời đại của Đấng Mê-si-a
bắt đầu. Lúc đó, mọi kẻ tội lỗi đều bị loại khỏi Nước của Đấng
Mê-si-a (x. Is 30,27-33). Ông Gio-an tiên báo vị thẩm phán thời cánh
chung sẽ đến trong uy quyền, đang khi Đức Giê-su lại đến như người tôi trung
hiền lành và khiêm nhường (x. Mt 12,18-21). + Sinh hoa quả xứng với lòng
sám hối: Việc ăn năn sám hối trong lòng phải được chứng minh
bằng những việc bác ái cụ thể. + Chúng ta đã có tổ phụ Áp-ra-ham:
Áp-ra-ham sống vào thế kỷ 20 trước Công Nguyên. Ông là tổ tiên của
người Do thái và tên ông nghĩa là “Cha của những kẻ tin vào Đức
Chúa”. Người Do thái cho rằng chỉ cần là con cháu của Áp-ra-ham thì
sẽ đương nhiên được cứu độ như lời Đức Chúa đã hứa (x. Lc 1,55). Nhưng
họ đã lầm, vì để được cứu độ người ta còn phải tuân phục thánh Ý
Thiên Chúa nữa (x. Mt 8,11). + Thiên Chúa có thể làm cho những hòn
đá này trở nên con cháu ông Áp-ra-ham: Thiên Chúa chỉ ban ơn cứu
độ cho những người có lòng ăn năn sám hối.
- C 10-12: + Cái rìu đã đặt sát gốc cây:
Trong Cựu Ước, cây là hình ảnh ám chỉ các dân tộc (x. Is 6,13). Cái
rìu để sẵn gốc cây nhằm diễn tả cơn thịnh nộ của Thiên Chúa dành
cho dân Do thái sắp xảy đến. + Tôi làm phép rửa cho các anh trong
nước…: Gio-an đã so sánh sự khác biệt giữa mình với Đấng Thiên Sai
như sau: Một là ông chỉ làm phép rửa bằng nước sông để khơi dậy nơi người
chịu phép rửa tâm tình sám hối, còn Đấng Thiên Sai sẽ thanh tẩy người ta nhờ
ơn Chúa Thánh Thần và lửa tin yêu. Hai là ông chỉ là người mang thân phận
thấp kém đang khi Đấng Thiên Sai lại có thân phận cao quý. Ba là ông chẳng
có quyền hành gì, đang khi Đấng Thiên Sai lại có quyền xét xử để
thưởng người lành và phạt kẻ dữ. + Tay Người cầm nia…: Các Ngôn
sứ Cựu Ước thường diễn tả ngày tận thế bằng hình ảnh của một người đang
sàng sảy sân lúa của mình (x. Is 9,2). Ở đây vai trò của Đấng Thiên Sai được
diễn tả giống như ông chủ của thửa ruộng trong dụ ngôn cỏ lùng (x. Mt
13,30).
4. CÂU HỎI:
1) Gio-an Tẩy Giả là ai ? 2) Sứ mạng của ông là gì ? 3) Phái
Pha-ri-sêu khác với phái Xa-đốc ở những điểm nào ? 4) Áp-ra-ham là ai
? Điều kiện để được ơn cứu độ là gi ? 5) Gio-an so sánh sự khác biệt
giữa ông với Đấng Thiên Sai về phép rửa, thân thế và quyền năng thế
nào ?
II. SỐNG LỜI CHÚA
1. LỜI CHÚA: “Anh em hãy sám
hối, vì Nước Trời đã đến gần” (Mt 3,2).
2. CÂU CHUYỆN:
1) GIÁ TRỊ CỦA NHỮNG GIỌT NƯỚC MẮT
SÁM HỐI THỰC SỰ:
Ông KHẤU CHUẨN thuở nhỏ
tính tình du đãng, không biết giữ lề thói phép tắc, lại còn lười biếng, tối
ngày chỉ biết chơi chim chơi chó chứ không lo học hành. Bà mẹ vốn nghiêm khắc
thấy con như thế thì thường la mắng quở phạt, nhưng cậu bé vẫn chứng nào tật đó
không chịu chừa cải. Một hôm, cậu trốn học đi chơi và bị thầy giáo mời bà mẹ
đến trường làm việc. Khi về nhà bà rất giận dữ, nên khi cậu vừa về đến nhà đã
bị bà cầm quả cân trên tay ném trúng chân làm cậu bị thương, máu chảy đầm đìa.
Từ bấy giờ cậu mới biết sợ không dám tiếp tục chơi bời lêu lổng, mà chuyên lo
việc đèn sách.
Về sau Khấu Chuẩn thi đỗ
làm quan và thăng tiến nhanh lên đến chức tể tướng triều đình. Khi ông đạt được
vinh hoa thì bà mẹ ông lại qua đời. Mỗi khi nhìn thấy vết thương ở chân do quả
cân gây ra, thì ông lại nức nở khóc mà nói với mọi người rằng: “Ta phải cám ơn
mẹ ta, vì thương ta mà ra tay đánh phạt ta, gây ra vết thương này. Nhưng cũng chính
nhờ nó mà ta được nên người thành đạt như ngày hôm nay”.
2) LÒNG SÁM HỐI CÓ SỨC HÓA
GIẢI HẬN THÙ:
GIĂNG-KAI (Zenkai) là
một thanh niên Nhật bản khỏe mạnh, là con trai của một gia đình Công
giáo. Anh đến thành phố Ê-đô lập nghiệp. Anh được nhận làm cận vệ
cho một quan chức cao cấp của thành phố này. Giăng-kai đem lòng yêu cô
vợ trẻ của ông chủ. Rồi “cây kim lâu ngày cũng lộ ra”, một hôm ông chủ
đã bắt gặp hai người phạm tội thông dâm với nhau. Đang lúc nóng giận,
ông đã thách đấu kiếm với Giăng-kai. Trong cuộc đọ sức, Giăng-kai khỏe
và tài giỏi hơn nên đã đâm ông chủ một nhát trúng ngực và ít ngày
sau thì ông qua đời, để lại đứa con trai mới 7 tuổi. Giăng-kai đem bà
vợ ông chủ đi chạy trốn. Hai người đến một vùng đồi núi hẻo lánh
và phải sống những ngày nghèo khổ đói khát, nhiều khi phải đi ăn trộm
lương thực của dân địa phương để ăn cho đỡ đói. Nhưng khi sống gần nhau,
Giăng-kai mới phát hiện ra người phụ nữ trẻ đẹp kia chỉ là một mụ
đàn bà lăng loàn trắc nết. Nhiều lần chị ta đã nặng lời mắng chửi
Giăng-kai và sau cùng đã bỏ rơi anh để theo làm hầu thiếp cho một
người giàu có và thế lực trong vùng. Anh cảm thấy buồn bã không
thiết đến ăn uống. Càng suy nghĩ anh lại càng thấm thía cho tình đời
đen bạc. Rồi anh quyết tâm sám hối bằng việc dành trọn quãng đời
còn lại để làm một công việc gì hữu ích hầu chuộc lại phần nào tội
của mình.
Một hôm thấy trên
sườn núi gần đó có một con đường đèo lởm chởm và trơn trượt rất nguy
hiểm cho những người qua lại. Nhiều người đã bị té xuống vực sâu chết
thảm khi phải đi qua đoạn đường nguy hiểm này.
Anh quyết định sẽ
đào một đường hầm xuyên qua núi để giúp người ta tránh khỏi các tai
nạn rủi ro tương tự. Ban ngày anh vào làng làm thuê kiếm sống. Đêm đến
anh đốt đèn và miệt mài đào hầm xuyên qua vách núi. Mười ba năm sau,
khi Giăng-kai được 40 tuổi, thì con đường hầm đã gần hoàn tất. Ước
tính chỉ hai năm nữa là anh sẽ hòan thành con đường hầm. Ngày nọ, đứa
con trai của ông chủ cũ giờ đã thành một trang thanh niên 20 tuổi khỏe
mạnh tìm đến gặp Giăng-kai và đòi thách đấu để trả thù cho cha.
Giăng-kai đồng ý nhưng yêu cầu hoãn lại 2 năm để có thời giờ hoàn thành
tâm nguyện và được anh kia đồng ý.
Rồi khi thấy Giăng-kai
hằng ngày phải làm việc quá vất vả, anh ta đã tình nguyện giúp một
tay cho công việc chóng xong hầu sớm trả thù cho cha. Nhưng trong thời
gian làm việc chung, chàng thanh niên khâm phục trước dũng khí và sự
chuyên cần của kẻ thù. Cuối cùng thì công việc đào hầm cũng xong và
dân chúng hai bên đã có thể đi qua đi lại dễ dàng. Bấy giờ Giăng-kai
nói với chàng thanh niên: “Tâm nguyện của ta đã hoàn tất. Vậy anh hãy
lấy đầu của ta để báo thù cho cha anh”. Nhưng chàng thanh niên kia đã
nghẹn ngào xúc động nói: “Bây giờ làm sao con có thể giết chết thầy
được, khi mà thầy đã thật lòng sám hối và đã làm được một việc
lớn lao thế kia để đền tội?”.
Chính
tinh thần sám hối và sự quyết tâm làm việc thiện của Giăng-kai đã có
sức cảm hóa và biến đổi một kẻ vốn là kẻ thù trở thành bạn hữu của
mình. Một con người đang mang tâm trạng thù hận mà còn phải mủi lòng
trước sự thành tâm sám hối như vậy, phương chi Thiên Chúa lại chẳng
đoái thương tha thứ và ban ơn cứu độ cho những tội nhân thật lòng sám
hối hay sao?
3)
HAI VỊ ẨN TU BẤT ĐẮC DĨ:
Tại một vùng núi nọ, người ta truyền tụng cho nhau câu chuyện nầy: Ngày
xưa, có hai thầy dòng quyết tâm nên thánh bằng cách ẩn tu. Để thực hiện việc nầy,
cả hai thầy lên núi, tìm hai hang động cách xa nhau làm chỗ dung thân để sống trong
thinh lặng và kết hợp với Chúa. Để cuôc sống ẩn tu đạt kết quả và khỏi bận tâm
về những "sự thế gian", cả hai quyết định sống cô độc: hang ai nấy ở,
mỗi người môt không gian riêng…
Rồi năm tháng qua đi. Cả hai chết lúc nào không ai biết. Hai hang động trở
thành hoang phế, như hai chiếc mồ hoang lạnh giữa rừng sâu.
Một thời gian sau, có hai tên cướp bị săn đuổi, đã thay tên đổi họ, lần mò
trốn lên quả núi nầy để ẩn danh tìm chút bình an cho cuộc sống thừa. Gặp được
hai cái hang hoang lạnh của người xưa, cả hai đã chọn nơi đây làm chốn dừng
chân để làm lại cuộc đời. Thế là hai tên cướp đã dọn sạch hai cái hang cũ để
bắt đầu cuộc sống "ẩn tu bất đắc dĩ." Chỉ khác với hai thầy dòng
trước đó điều này là cả hai tên cướp quyết định làm một con đường nối liền hai cái
hang để có thể thường xuyên qua lại, thăm viếng, giúp đỡ, ủi an nhau …Dần dà,
dọc theo con đường nối hai hang đã được trồng đầy hoa, làm cho khu vực hang
động đầy sức sống và đẹp đẽ. Hai tên cướp năm nào giờ đây đã trở thành hai vị
ẩn tu hiền lành, thánh thiện, đến nổi hương thơm thánh đức lan toả khắp vùng,
khiến nhiều người rủ nhau lên núi để xin "Hai Thầy" cầu nguyện và
hưóng dẫn về đạo đức. Từ đó, xuất hiện nhiều con đường từ khu dân cư dẫn đến
hang trên núi, hai bên đường đi cũng có nhiều cỏ hoa tươi thắm… Rồi khi hai
"thầy cướp ẩn tu" qua đời, nhờ hương thơm nhân đức kèm theo các phép
lạ do nhiều người đã nhận được mà dân trong vùng đã phong cho hai "thầy
cướp ẩn tu" nầy làm thánh…
4)
SÁM HỐI LÀ ĐIỀU KIỆN ĐỂ ĐƯỢC ƠN CHÚA CỨU ĐỘ:
Trong khi thực hiện bức hoạ nổi
tiếng “Bữa tiệc ly”, LEONARD DE VINCI đã cãi lộn với một người bạn. Trong lúc
nóng giận ông đã nhiếc mắng bạn bằng những lời gay gắt kèm theo cử chỉ doạ nạt.
Khi cuộc cãi vã qua đi, Leonard tiếp tục vẽ khuôn mặt từ bi của Chúa Giêsu.
Nhưng dù cố gắng hết sức ông vẫn không thể vẽ thêm được nét cọ nào. Cuối cùng
khi khám phá ra nguyên nhân khiến công việc ngưng trệ là do trong lòng bất an,
họa sĩ liền bỏ giá vẽ, đi tìm người bạn mới bị ông xúc phạm để xin tha thứ. Sau
đó ông đã bình tĩnh trở lại và đã hoàn tất được bức họa “Bữa Tiệc Ly” nổi tiếng.
5) SÁM HỐI RẤT CẦN ĐỂ HOÁN CẢI NÊN TỐT HƠN:
Một ngày nọ, mẹ Têrêsa kể, « Có một anh nhà báo đã hỏi tôi một cầu hỏi
kỳ lạ. Anh ta hỏi rằng:
- Ngay cả mẹ Tê-rê-sa mà cũng phải xưng tội hay sao?
Tôi trả lời:
- Vâng, đúng vậy, tôi đi xưng tội hằng tuần.
Tỏ ra ngạc nhiên, anh ta nói:
- Chúa chắc phải khắt khe lắm nên một người tốt lành như mẹ mà cũng
phải xưng tội.
Tôi hỏi lại:
- Đứa con bé bỏng hiền ngoan như thiên thần của anh đôi khi cũng làm điều
sai. Vậy anh nghĩ gì nếu một ngày nào đó, con anh đến gặp anh và nói: "Ba ơi,
con xin lỗi? Anh sẽ làm gì? Anh sẽ vòng tay ôm lấy đứa nhỏ và hôn nó. Tại sao
vậy? Vì đó là cách anh nói với con rằng anh yêu nó. Chúa cũng làm như vậy. Tình
yêu của ngài dành cho tôi thật dịu dàng”. Do đó khi chúng ta sai phạm điều gì,
chúng ta càng cần phải đến gần Thiên Chúa hơn. Chúng ta hãy thưa với Ngài: “Con
biết chính tội lỗi đã làm con lìa xa Cha. Con không xứng đáng làm con Cha nữa,
nhưng con nài xin Cha hãy tha thứ tội lỗi cho con”.
Chúa là một Người Cha khoan dung. Lòng nhân từ của Chúa còn lớn hơn gấp bội
những tội lỗi của chúng ta. Chắc chắn Ngài sẽ tha hết mọi tội cho ta. Như vậy,
sám hối rất cần để chúng ta được nên tốt hơn. Không có sức mạnh nào giúp chúng
ta kiềm chế các đam mê dục vọng và hướng lòng về Chúa bằng sự thành tâm sám hối
các tội đã phạm.
3.
SUY NIỆM:
1)
HÃY ĂN NĂN SÁM HỐI:
Lời Chúa trong lễ Chúa nhật II mùa vọng hôm nay, kêu gọi mọi người hãy ăn
năn trở về với Thiên Chúa để chuẩn bị tâm hồn đón mừng Chúa đến.
Trong tiếng Hy Lạp chữ mê-ta-noi-a (sám hối) vừa diễn tả sự hối tiếc về
những lỗi lầm đã phạm đến Thiên Chúa để cầu xin ơn tha thứ, vừa đòi hỏi sự thay
đổi sâu xa trong tâm trí và trong cuộc sống: thay đổi từ cách suy nghĩ, nói
năng, đến thái độ ứng xử và hành động. Hôm nay, Hội Thánh giới thiệu cho các
tín hữu chúng ta Gioan Tẩy Giả, vị ngôn sứ cuối cùng của Cựu Ước và là tiền hô
của Đấng Thiên Sai. Gio-an được sinh ra cách lạ lùng, lớn lên trong sa mạc với
lối sống khổ hạnh giống như ngôn sứ Ê-li-a khi xưa: Ông mặc áo bằng da thú vật,
ăn châu chấu với mật ong rừng, uống nước lã… Ông sống khổ hạnh để chờ ngày ra
giảng đạo, thi hành sứ vụ đi trước mở đường giúp mọi người đón nhận Đấng Thiên
Sai...
Bấy giờ Gio-an đã đến vùng sông Gio-đan rao giảng sự ăn năn sám hối. Ông
nói : “Hãy sám hối vì Nước trời đã gần đến”. « Hãy sống công chính để
đón chờ Đấng Cứu Thế sắp đến ». Dân chúng lũ lượt kéo đến nghe ông giảng
đạo, ăn năn thú tội và xin ông làm phép rửa bằng nước trong dòng sông Gio-đan.
2)
NƯỚC TRỜI ĐÃ GẦN ĐẾN:
Đây là nội dung Tin Mừng mà Gio-an Tẩy Giả đã loan báo tại khu vực bờ sông Gio-đan.
- Đấng Thiên Sai cũng là Thẩm Phán công minh sẽ đến tách biệt
người lành ra khỏi kẻ dữ, giống như người nông dân phân biệt thóc mẩy
với thóc lép: “Thóc mẩy thì thu vào kho, thóc lép thì bỏ vào lửa
mà đốt đi” (Mt 3,12).
- Ngày Đấng Thiên Sai đến sẽ là ngày thịnh nộ: “Cái rìu đã đặt
sát gốc cây. Bất cứ cây nào không sinh quả tốt đều bị chặt đi và
quăng vào lửa” (Mt 3,10). Người sẽ thanh tẩy người ta nhờ quyền năng
Thánh Thần và lửa tin yêu như trong lễ Ngũ Tuần sau này. Nếu muốn
được ơn cứu độ của Đấng Thiên Sai thì phải sám hối tội lỗi ngay từ bây
giờ.
3) SÁM
HỐI CỤ THỂ LÀ GÌ ?:
- Sám hối là tự vấn lương tâm về lời nói việc làm đã gây ra thù
hằn ganh ghét nhau, về những cách ứng xử thiếu khoan dung. Sám hối là
nhìn nhận phần trách nhiệm của mình trước bao cái xấu cái ác đã và
đang xảy ra trên thế giới hôm nay. Nên nhớ rằng một khi can đảm lên tiếng sám
hối công khai, Hội Thánh đã chứng tỏ thái độ quyết tâm hướng tới sự hoàn
thiện.
- Chúng ta cần nghe lại giáo huấn của Gio-an Tẩy Giả trong Tin Mừng
hôm nay, lôi kéo chúng ta khỏi thái độ tự mãn như người Pha-ri-sêu xưa:
“Chúng ta đã có tổ phụ Áp-ra-ham” (Mt 3,8). Cũng vậy, đừng tưởng
rằng hễ là người tín hữu thì đương nhiên chúng ta sẽ được vào Nước
Trời. Hôm nay Gio-an mời gọi chúng ta thú nhận tội lỗi để được giao hòa
với Thiên Chúa nhờ sự quyết tâm sám hối. biểu lộ các hành động khiêm tốn
phục vụ Chúa đang hiện thân nơi tha nhân nghèo đói bệnh tật.
4) CẦN
LÀM GÌ ĐỂ CHỨNG TỎ QUYẾT TÂM SÁM HỐI THỰC SỰ?
- Cách đây ít lâu có một bài báo viết về việc tẩy xóa những vết xăm trên
thân mình của giới trẻ. Một điều lạ là sau khi bài báo xuất hiện, đã có trên
1000 lá thư từ các bạn trẻ khắp nơi gửi về tòa soạn để hỏi thêm chi tiết về
cách tẩy xóa đi các vết xăm này. Từ đó, một cuốn phim tên là “Untatoo You” –
“Hãy tẩy xóa vết xăm cho bạn” ra đời.
Nội dung về những nguy hiểm của việc xăm mình và trình bày sự khó khăn của việc
tẩy đi những dấu xăm nhỏ trên cánh tay, khuôn mặt, và những vết xăm lớn hơn
trên ngực và phía sau lưng... Các tài tử đóng phim này chính là những bạn trẻ
đã từng xăm mình. Họ đã chia sẻ cách thành thật về lý do tại sao lúc đầu họ đã
xăm mình, và bây giờ tại sao họ lại muốn tẩy xóa các vết xăm đó đi.
- Hôm nay, cũng như các bạn trẻ sau khi đã khám phá ra cách tẩy xóa các dấu
xăm trên người, đã cố gắng tẩy xóa nó đi, thì một khi ý thức mình đang có các
vết nhơ tội lỗi trong tâm hồn, mỗi người chúng ta cũng cần xin Chúa giúp ăn năn
sám hối các lỗi lầm đã phạm để nhận được ơn giao hòa với Chúa. Chúa sẽ tha thứ
và tẩy xoá các vết nhơ tội lỗi, hầu chúng ta xứng đáng đón mừng đại lễ Giáng
Sinh sắp đến.
Mỗi người quyết tâm sẽ tu sửa thói hư nào cụ thể trong những ngày Mùa Vọng
này ?
4.
THẢO LUẬN:
Hiện nay bạn thấy Giáo
xứ, Hội đoàn, Gia đình và bản thân bạn có những gì lỗi đức công bình bác
ái, nên cớ vấp phạm cho anh em lương dân không?
5.
NGUYỆN CẦU:
LẠY CHÚA GIÊ-SU. Sám hối không phải là điều dễ làm, vì chúng con
thường không đủ khiêm tốn để nhìn nhận khuyết điểm lỗi lầm của mình.
Xin cho chúng con biết dũng cảm điều chỉnh những sai lỗi, luôn biết
tỉnh táo để khỏi rơi vào ảo tưởng về sự thánh thiện của mình và
tránh thói đạo đức giả hình của người Pha-ri-sêu xưa.
X) HIỆP CÙNG MẸ MA-RI-A.- Đ) XIN CHÚA NHẬM LỜI
CHÚNG CON.
LM ĐAN VINH - HHTM