Thứ
Năm Tuần IV Phục Sinh
“NẾU ANH EM THỰC HÀNH NHƯ VẬY, THÌ PHÚC CHO
ANH EM”
Tin Mừng Ga
13,16-20
16 Sau khi rửa chân cho các môn đệ, Đức Giê-su
nói : “Thật, Thầy bảo thật anh em : tôi tớ không lớn hơn chủ nhà, kẻ được sai
đi không lớn hơn người sai đi. 17 Anh em đã biết những
điều đó, nếu anh em thực hành, thì thật phúc cho anh em ! 18 Thầy
không nói về tất cả anh em đâu. Chính Thầy biết những người Thầy đã chọn, nhưng
phải ứng nghiệm lời Kinh Thánh sau đây : Kẻ đã cùng con chia cơm sẻ bánh lại
giơ gót đạp con. 19 Thầy nói với anh em điều đó ngay từ lúc này,
trước khi sự việc xảy ra, để khi sự việc xảy ra, anh em tin là Thầy Hằng
Hữu. 20 Thật, Thầy bảo thật anh em : ai đón tiếp người
Thầy sai đến là đón tiếp Thầy, và ai đón tiếp Thầy là đón tiếp Đấng đã sai
Thầy.”
Suy niệm
Chúa
Giêsu rửa chân cho các môn đệ là hành động của tình yêu thương đến cùng. Ngài
cho các ông thấy tấm gương của sự hạ mình, được đón nhận trọn vẹn và của tình
yêu thương tha thứ. Và Ngài mời gọi các ông: “Anh em đã biết những điều đó,
nếu anh em thực hành, thì thật phúc cho anh em.” (Ga 13, 17).
“Anh
em đã biết những điều đó”. Cái “biết” mà Chúa nói không dừng lại ở cái nhìn
thể lý thấy Chúa rửa chân, nhưng là “biết” của con tim, trải nghiệm, đụng chạm.
Ngay trong bữa tiệc ly, trong sự kiện rửa chân, có lẽ các môn đệ vẫn chưa biết
được ý nghĩa những hành động của Chúa. Các môn đệ chỉ có thể biết được cách tường
tận sau biến cố tử nạn và phục sinh của Ngài: “Thầy nói với anh em điều đó
ngay từ lúc này, trước khi sự việc xảy ra, để khi sự việc xảy ra, anh em tin là
Thầy Hằng Hữu”. (Ga 13, 19)
“Nếu
anh em thực hành như vậy, thì thật phúc cho anh em” (Ga 13, 17)
-
Thực hành như Thầy là khiêm tốn cúi xuống để yêu thương phục
vụ
Chúa cúi xuống, hạ mình đụng
chạm đến đôi chân là thứ nhơ nhớp của chúng ta. Ngài chăm sóc, nâng niu: rửa,
lau, hôn “đôi chân nhơ nhớp” của con người.
Chúa đã làm như vậy cho
chúng ta, nhưng chúng ta chỉ có thể hiểu được sự khiêm tốn, hạ mình đó của Chúa
khi cúi xuống rửa chân cho anh chị em mình. Cuộc sống chung của chúng ta không
thiếu những người khiến ta khó chịu, bực dọc. Họ có thể chồng, vợ, con cái,
hàng xóm… Họ cũng có “những đôi chân nhơ nhớp” là yếu đuối, tội lỗi… Chúng
ta được mời gọi cúi xuống, đụng chạm, nâng niu, trân trọng, nâng đỡ và yêu
thương những con người cụ thể đó.
-
Thực hành như Thầy là yêu thương trọn vẹn
Chúa đã chọn 12 tông đồ.
Chúa muốn họ cùng sống với Ngài và để Ngài sai họ ra đi loan báo Tin Mừng.
Trong bữa tiệc ly, Chúa rửa chân cho tất cả các môn đệ. Ngài biết rõ từng người
trong các ông: “Chính Thầy biết những người Thầy đã chọn”. (Ga 13, 18)
Ngài biết những yếu đuối của các môn đệ. Ngay cả Giuda, Chúa biết ông có ý định
nộp mình. Ngài vẫn đón nhận và yêu thương họ đến cùng. Tình yêu ấy không ép buộc
sự đáp trả, nhưng là tôn trọng, là tự nguyện, là kiên nhẫn và hy vọng.
Tình thương Chúa trao ban cho
chúng ta luôn là mối tình trọn vẹn. Ngài vẫn để cho chúng ta tự do, đón nhận hoặc
chối từ Ngài. Ngài đã làm vậy, và phúc cho chúng ta nếu chúng ta đón nhận anh
chị em của chúng ta như vậy. Đón nhận họ như họ là, yêu thương họ cách chân
thành cho dù có thể vẫn bị phản bội, bị thiệt thòi, tổn thương nhưng chúng ta vẫn
yêu thương họ đến cùng.
-
Thực hành như Thầy là chờ đợi đến cùng và tha thứ tất cả
Chúa Giêsu kiên nhẫn chờ đợi
Giuđa trở về với Ngài. Ngài kiên nhẫn chờ đợi các môn đệ nhận ra lỗi lầm của
mình và Ngài sẵn sàng tha thứ tất cả cho họ. Chúa không chất vấn, không phán
xét, nhưng ban bình an và củng cố niềm tin cho các ông. Tất cả điều đó dần được
minh chứng rõ ràng từ Bữa Tiệc Ly cho đến ngày Chúa Phục Sinh.
Đôi khi chúng ta bị cám dỗ mệt
mỏi xin tha thứ, nhưng Thiên Chúa không bao giờ mệt mỏi thứ tha cho chúng ta. Mỗi
người trong chúng ta đều có một điều gì đó trăn trở trong lòng từ lâu, nhưng lại
không dám mở lòng ra xin Chúa tha thứ. Cảm nhận được ơn tha thứ của Chúa sẽ
giúp chúng ta tiến bước với niềm vui phục vụ và tha thứ cho người khác.
Khi
tình yêu đã thực sự đụng chạm đến chúng ta, khi cảm nhận được ơn tha thứ, ơn cứu
độ của Thiên Chúa, thì chắc chắn chúng ta sẽ mở toang cánh cửa mà chạy đến với
người khác, rao giảng tin vui và sẵn sàng làm cho họ những gì đã “biết”. Phúc
cho chúng ta là những người được biết những điều ấy. Biết để Chúa rửa chân cho
đời mình và biết làm điều đó cho anh chị em.
Lạy
Chúa Giêsu Phục Sinh, tình yêu của Ngài đã chinh phục trái tim của chúng con bởi
Ngài đã đi bước trước trong tình yêu. Ngài đã cúi xuống, đã yêu thương chúng
con trọn vẹn, đã kiên nhẫn chờ đợi để tha thứ và cứu vớt chúng con bằng ơn cứu
độ. Xin cho chúng con cũng biết thực hành như vậy để cuộc đời chúng con luôn diễn
tả được ân phúc của Thiên Chúa. Amen.
Lm. Giuse Mai Văn Điệp